LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 10

cho con đấy, đừng thử sức nhẫn nại của cha thêm nữa!” Anh trai tôi,
Scott, là mẫu con trai trưởng điển hình; anh ấy thích trêu tức cha
tôi. Mật ngữ dành cho anh ấy là “Cream – Kem”, của tôi là “Ice –
Đá” và em gái tôi, Liza, là “Sundae – Kem trộn trái cây”. Nếu tất cả
chúng tôi đều cư xử không phải phép, khiến mẹ tôi khó chịu và
chuẩn bị “xử” chúng tôi, cha tôi chỉ cần quát: “Đá, Kem, Kem trộn
trái cây!” là chúng tôi sẽ dừng lại ngay lập tức. Nhưng khi nghĩ lại, tôi
nhận thấy việc là một ông bố giận dữ quát “Đá, Kem, Kem trộn trái
cây!” cũng chẳng giúp cha tôi bỏ được cái tiếng “ông bố đáng sợ”
trong tâm trí những người bạn của tôi.

Ngay từ hồi đó, chúng tôi đã biết tính khí nóng nảy và kỷ luật

nghiêm ngặt chỉ là biểu hiện của tình yêu “yêu cho roi cho vọt”. Ông
muốn mỗi chúng tôi đều phải nỗ lực hết mình – và ông đã làm
được điều đó. Chưa có một huấn luyện viên nào thúc ép tôi nỗ lực
hết sức mình như ông. Cha đã để tôi chơi ba trận vào ngày cuối
cùng của giải Vô địch bang dành cho lứa tuổi 14 trong tình trạng sốt
cao bởi ông biết tôi muốn giành chiến thắng trong giải đấu
đến nhường nào. Cha sắp sẵn những trụ hình chóp dưới tầng
hầm để sau bữa tối, tôi có thể tập lừa bóng trong bóng tối. Kết
quả thật bõ công. Và khi ngẫm nghĩ xem điều gì luôn thôi thúc anh
em tôi nhiều nhất, tôi nhận ra, nó chẳng ở đâu xa mà chính là ở
câu nói cha vẫn thường dùng, câu nói cho phép và yêu cầu chúng tôi
làm gì cũng phải làm cho thật khác biệt. Ông thích nhắc nhở chúng
tôi rằng, “Người nhà Braun thì phải khác.”

Anh em tôi biết rằng một số ông bố bà mẹ trong vùng thường

thưởng cho con cái mỗi khi chúng đạt điểm tốt. Có khi cả 100 đô-la
cho điểm A, 75 đô-la cho điểm B, 50 đô-la cho điểm C, v.v… Khi tôi
đòi cha mẹ thưởng gì đó cho kết quả học tập của mình, yêu sách đó
bị dập đi ngay lập tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.