LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 111

con người mà tôi muốn trở thành vào một ngày không xa. Càng nói
thứ ngôn ngữ của con người mà chúng ta mong mỏi trở thành bao
nhiêu, chúng ta sẽ càng tiến bước đến đích nhanh hơn bấy nhiêu.
Đó là những gì đã thôi thúc tôi gửi 25 đô-la vào tài khoản ngân hàng,
đưa Nuth, Nith và Tamund vào cuộc đời mình, bước lên một chiếc
xe tuk-tuk chốc chốc lại chết máy trèo qua những ngọn núi cao để
đến với một ngôi làng rất cần một ngôi trường dành cho những
đứa trẻ yếu ớt nhất.

Đêm đó chúng tôi ở lại một túp lều tre tồi tàn ở Phayong, nằm

trên tấm thảm cứng, nghe tiếng chó sủa nhắm vào mặt trăng khi
mờ khi tỏ. Từ khi đến Lào, tôi ngủ khá tốt, nhưng đêm đó tôi lại
trằn trọc. Tôi đã hình dung ra ngôi trường Bút chì Hứa hẹn thứ hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.