LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 115

túi xách và rời sân bay đi về phía Silver Gold Garden, một khách sạn
giá rẻ gần đó, với hy vọng nghỉ ngơi qua đêm đó tôi sẽ sớm bình
phục. Với một chiếc khăn lạnh trên đầu, vừa mệt vừa run rẩy, tôi
gửi email cho cha, Con phải đi khám bác sĩ ngay khi hạ cánh, nhưng
con sẽ gặp cha ở sân bay tại Nepal.

Ngay sau khi đến Kathmandu, tôi phải nằm liệt giường trong

nhiều ngày. Cuối cùng, nhiệt độ cũng giảm và tôi xoay sở thực hiện
được khoảng nửa chuyến đi, nhưng tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
May mắn thay, cha đã chăm sóc tôi, một việc chưa từng xảy ra trước
đây, ông hầu như không rời giường tôi. Tôi đoán là những người bề
ngoài cứng rắn thường có một trái tim yếu mềm.

Sau hai tuần ở cùng nhau, ông quay về Mỹ, còn tôi gặp Agatha

Thapa, người từng thành lập tổ chức Seto Gurans vào thập niên 1970,
hiện đang cung cấp các chương trình giáo dục đầu đời cho trẻ em ở
khắp các làng thuộc 59 quận của Nepal. Chương trình của cô cho
phép phụ nữ tận dụng những thứ sẵn có ở các làng quê – như rau, củ
quả, dây, lốp xe phế liệu – để tạo ra một chương trình giảng dạy
cho trẻ. Mối quan hệ này về sau sẽ trở thành mối quan hệ hợp tác
then chốt: một năm sau, Agatha tiếp nhận cộng sự đầu tiên từ
PoP, theo chương trình, các cộng sự PoP sẽ sống ở Nepal bốn
tháng, quan sát mô hình giáo dục toàn diện của Agatha, việc này giúp
chúng tôi có được nền tảng để xây dựng các chương trình đào tạo
những kỹ năng chuyển giao cho những cộng đồng mà chúng tôi xây
dựng trường học.

Vào ngày cuối cùng của tôi ở Nepal, các cuộc biểu tình chống

chính phủ lan khắp thành phố Kathmandu. Mọi phương tiện giao
thông, ngân hàng và các doanh nghiệp đều ngừng hoạt động. Khi
không tìm được chiếc xe taxi nào trên đường, tôi bắt gặp một người
đàn ông Nepal bán dạo trên một chiếc xe tuk-tuk kiểu xe đạp đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.