LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 161

Năm. Chiều thứ Sáu, anh trả lời: Tôi rất thích cuộc nói chuyện
giữa chúng ta. Cuối tuần này cậu rảnh để nói chuyện không?

Có chứ, tôi rảnh cả cuối tuần. Cho tôi biết lúc nào thì thuận

tiện nhất với anh, tôi viết lại ngay lập tức. Nhưng khi thời gian
dần chuyển sang tối, tôi phải quyết định xem tôi có nên kiểm tra
email để xem phản hồi của anh ấy suốt cuối tuần và phá vỡ quy
tắc mới của mình, hay giữ nguyên quy tắc ấy? Tôi nên đưa ra một
ngoại lệ? Hay cương quyết với những gì tôi đã đề ra? Anh ấy sẽ
nghĩ tôi là người thô lỗ nếu tôi bỏ qua email của anh ấy, hay sẽ nghĩ
tôi là kẻ lười biếng nếu tôi nói với anh ấy về quyết định gần
đây liên quan đến việc không kiểm tra email một lần một tuần?
Tôi quyết định chặn trước xung đột và nói ra sự thật. Tôi gọi anh ấy
vào lúc chập tối ngày thứ Sáu:

“Tôi chỉ muốn thành thật với anh rằng. Gần đây tôi đã quyết

định không kiểm tra email từ tối thứ Sáu đến sáng Chủ nhật, để
chắc chắn rằng tôi được nghỉ ngơi và dành thời gian cho những
người thân yêu của mình. Tôi cũng nhận thấy việc đó giúp tôi có
thêm năng lượng hơn cho tuần tiếp theo, nó cũng giúp tôi tránh
kiệt sức.”

Tôi nín thở. Liệu anh ta có nghĩ tôi là kẻ lười biếng không? Vì

nhiều người coi nỗ lực làm việc 24/7 như là một chiếc huy hiệu
danh dự.

“Adam, tôi tôn trọng điều đó. Nếu có thể làm điều đó, tôi cũng

sẽ làm vậy. Rất vui khi cậu chia sẻ với tôi điều này. Chúng ta nói
chuyện vào tuần tới nhé.”

Để chắc chắn, chín giờ sáng ngày thứ Hai, Rich nhắn tin cho

tôi: Chúng ta có thể nói chuyện chứ? 15 phút nữa, tôi sẽ gọi cho cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.