LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 173

“Tớ sẽ nói với cậu thế này,” cậu ấy tiếp tục. “Tớ sẽ nhận việc

này, nhưng với điều kiện đừng cố thuyết phục tớ ở lại quá một
năm, bởi nếu cậu làm vậy, cậu biết là tớ không thể từ chối mà!”

“Đồng ý!” Tôi đưa tay ra bắt tay cậu ấy. Tôi đã có một COO –

và là người mà tôi tin tưởng hết mực như lòng tin mà cậu ấy dành
cho tôi.

Tôi rất muốn kéo một người từ mạng lưới ở Bain về để tinh

thần tập trung vào kết quả thấm nhuần khắp tổ chức, vì vậy khi
nhận được email của Emily Gore, người được đánh giá là siêu sao
trong khóa sau tôi, tôi đã gặp cô ấy ngay lập tức. Cô đang tìm một
nơi thực tập mang lại cho mình trải nghiệm có tính quốc tế. Tôi
mời cô ấy về PoP và cô ấy đồng ý tham gia sáu tháng, lập nên các
chương trình giám sát và đánh giá thiết thực (gọi tắt là M & E trong
ngôn ngữ phi lợi nhuận) cho công việc của chúng tôi tại Lào.

Các hoạt động quốc tế của chúng tôi ở đó đang phát triển nhanh

chóng dưới sự dẫn dắt của Leslie, nhưng chúng tôi lại gặp khó khăn
trong việc mở rộng ở Nicaragua. Do đường xấu và mật độ dân số
thấp, chúng tôi đã phải chi tiêu nhiều hơn cho mỗi công trình xây
dựng, đồng thời tiếp cận được ít học sinh hơn dự kiến. Chúng tôi
đã cam kết hỗ trợ các trường học mà chúng tôi xây dựng ở
Nicaragua trong thời gian dài, nhưng tôi cũng kêu gọi cả đội cân
nhắc việc mở rộng đến khu vực Hồ Atitlan ở Guatemala, một khu
vực mà tôi biết khá rõ từ những ngày ở nhà Joel Puac. Nhu cầu ở
đó rất lớn. Thế nhưng, nếu chúng tôi dự định phát triển nhanh
chóng ở khu vực này, chúng tôi sẽ cần một người có kinh nghiệm chỉ
đạo công việc ở đây. Một lần nữa, thay vì tìm kiếm một nhà lãnh
đạo ngẫu nhiên, tôi quay sang một người tôi biết và tin cậy.

Noah, người bạn thời thơ ấu của tôi, kể từ khi tốt nghiệp đại học

đã làm việc ở Ethiopia, Sudan và Bolivia cho một tổ chức phi lợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.