LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 174

nhuận lớn. Khi tôi liên hệ, cậu ấy đang ở Bolivia làm tư vấn cho
một dự án chăm sóc sức khỏe quốc gia trị giá nhiều triệu đô-la. Cậu
ấy cho tôi biết cậu ấy cảm thấy bị bó buộc ra sao bởi những
khoản trợ cấp quan liêu, cứng nhắc không cho phép cậu giải quyết
những vấn đề quan trọng nhất mà những người tổ chức của cậu
đang cố gắng giúp đỡ phải đối mặt. Tôi thấy cậu ấy vừa có tài
vừa có tâm với công việc phát triển toàn cầu, nên ra sức lôi kéo cậu
ấy. Tại đám cưới của một người bạn chung, tôi giới thiệu chi tiết với
cậu ấy về các chương trình của chúng tôi và bảo cậu đến gặp
Hoolie phỏng vấn vào tuần sau. Hai tháng sau, Noah chuyển đến
Hồ Atitlan và trở thành giám đốc của chúng tôi tại khu vực châu
Mỹ La tinh.

Khi đội bắt đầu phát triển ở cả trong và ngoài nước, tình hình

văn phòng của chúng tôi ở New York bắt đầu cho thấy một số
những thách thức đáng kể. Norman đã cho chúng tôi dùng một
phòng ở phía sau văn phòng của ông, văn phòng này chứa được 10
đến 20 thực tập sinh mỗi ngày, và chúng tôi được dùng chung
phòng trưng bày để làm phòng họp. Vì không thể tiến hành các cuộc
họp quan trọng với đội ngũ nhân viên đông đúc xung quanh, nên tôi
đã phải gặp gỡ các nhà tài trợ tiềm năng và người đứng đầu các
công ty trong không gian phòng trưng bày chung. Do công ty của
Norman bán quần áo phụ nữ, nên phòng trưng bày toàn đồ lót phụ
nữ. Các bức tường treo kín đồ lót của các bà. Trong các cuộc trò
chuyện lâu với những nhà tài trợ và đối tác lớn, thay vì nhìn tôi, họ
sẽ dán mắt vào mớ đồ lót quá khổ đằng sau tôi. Thật khó có thể
được đón nhận nghiêm túc với những chiếc quần túm màu hường
cỡ đại như thế.

Vấn đề về đồ lót đã được giải quyết khi cuối mùa hè đó

Mimi nghỉ việc ở công ty bất động sản thương mại để dành toàn thời
gian cho PoP, và như một món quà chia tay, sếp của cô đã đưa ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.