LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 201

Giờ đây, đã hơn hai năm sau, tôi nghĩ về tác động to lớn mà

người lạ mặt này đã tạo ra đối với tổ chức của chúng tôi. Ông tin
tưởng vào chúng tôi trước bất cứ ai, và tôi phải cho ông biết tôi
biết ơn ông thế nào vì khoản hỗ trợ ban đầu ấy.

Tôi email cho Claire, hiện đang sống ở London, và hỏi cô ấy tên

và địa chỉ của vị sếp cũ. Đã quá lâu rồi, nhưng cuối cùng cô ấy
cũng gửi cho tôi tên của sếp mình, Larry Petretti, và tôi đã viết cho
ông ấy một lá thư chân thành:

Ông hẳn không biết tôi, nhưng hai năm trước đây ông đã tin
tưởng hỗ trợ Bút chì hứa hẹn. Ông đã tặng chúng tôi 1.000 đô-
la và sự tự tin để tiếp tục theo đuổi giấc mơ lớn. Ông là nhà
tài trợ lớn đầu tiên chúng tôi có được và đã góp phần xây
dựng nên một trong những ngôi trường đầu tiên của PoP. Giờ
đây chúng tôi đã khánh thành được hơn 15 trường học và có kế
hoạch sẽ khởi công ngôi trường thứ 50 trong năm nay. Tôi sẽ
chẳng bao giờ có thể nói cho hết ông đã thay đổi cuộc sống
của tôi nhiều đến thế nào, nhưng tôi hy vọng bức tranh gửi
kèm theo đây sẽ cho ông biết ông đã góp phần làm thay đổi
cuộc sống của người khác nhiều đến thế nào.

Trân trọng, Adam Braun.

Trong những lần ghé thăm các ngôi trường gần đây, tôi thường

để lại những chiếc bút chì màu và hàng xấp giấy cho các giáo viên.
Vài ngày sau, khi tôi ghé lại làng, các em học sinh đã đưa cho tôi hàng
trăm bức tranh, tôi đã gửi chúng cho những người ủng hộ. Bức tranh
tôi gửi kèm theo lá thư cảm ơn Larry là một trong số đó. Tôi cũng
đặt một miếng dán giải thích rõ nguồn gốc của bức tranh.

Rất nhanh chóng, tôi nhận được email phản hồi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.