LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 56

lên lịch trình.” Tôi thấy những lời lẽ vọt ra khỏi miệng mình với tất
cả niềm tin ngây thơ mà một anh chàng 23 tuổi có được.

Cha nhìn tôi chằm chằm, giận dữ bặm môi để nén cơn giận, ông

lắc đầu ngán ngẩm. “Cố mà đi an toàn đấy,” ông nói. “Và đừng
quên, các Quy tắc của Cha.”

Khi ngồi trên chuyến bay từ New York đến Guatemala, đầu

tôi không thôi hiện ra hình ảnh mẹ đặt tay ký vào bản di chúc của tôi,
và nó để lại trong tôi cảm thức chộn rộn về cái chết. Không phải là
tôi nghĩ máy bay sẽ gặp tai nạn hay chuyến đi của tôi sẽ kết thúc
đầy thảm khốc. Chỉ là vì đây là lần đầu tiên tôi đi du lịch một
mình. SAS và các chuyến du lịch sau đó đều là những trải nghiệm
giúp tôi mở mang đầu óc, nhưng tôi luôn đi cùng với một nhóm bạn.
Giờ đây, tôi là hướng dẫn viên duy nhất của chính mình.

Khi đến Guatemala, tôi lập tức bắt xe đò đi thăm thú quần thể

hồ trong xanh ở Semuc Champey. Chúng thậm chí còn đẹp hơn
mong đợi của tôi, và những ngôi đền cao chót vót của người Maya ở
Tikal, phía Bắc Guatemala cũng vậy.

Sau đó, tôi lên đường đến thị trấn ven sông Río Dulce. Khi tôi

mua vé xe buýt ở Flores, có một nhóm sáu tên choai choai người xăm
trổ mặc áo may ô trắng xin đểu tôi tiền. Tôi làm như thể tôi không
biết tiếng Tây Ban Nha. “No hablo español – Tôi không biết
tiếng Tây Ban Nha,” tôi cố nói câu đó bằng giọng Mỹ nhất có thể,
không để lộ rằng thật ra tôi biết rõ chúng đang nói gì. Chúng cười
khẩy với nhau, và khi chúng tôi lên xe buýt, chúng chia nhau ngồi
xung quanh chỗ tôi.

Mỗi đứa bắt đầu mô tả những thứ chúng định ăn cắp của tôi.

Tao muốn cái đồng hồ đeo tay. Tao sẽ lấy cái hộ chiếu của nó.
Tao xí cái ví của nó rồi đấy.
Suốt bảy tiếng sau đó, tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.