LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 65

tương tự nhau: “Con cái chúng tôi được học hành.” Đó chính là giấc
mơ mà Joel hay xa hơn nữa là Apu đã kiên trì theo đuổi.

Dù ở tột đỉnh giàu sang hay tận cùng của nghèo khó, cha mẹ nào

cũng đều mong mỏi con cái mình có một tương lai tốt đẹp hơn.
Việc sẵn lòng hy sinh hạnh phúc của mình vì tương lai của các con là
điểm chung mà tôi thấy ở những ông bố bà mẹ từ khắp các nền
văn hóa khác nhau. Thế nhưng, điều họ mong mỏi không phải ở
đâu cũng được đáp ứng.

Trong bốn tháng ở Trung và Nam Mỹ, tôi thường nghĩ về Joel.

Mỗi đêm, khi trằn trọc không ngủ được, tôi tự hỏi liệu ông có đang
ngồi trên giường để nghe những chiếc băng cassette không. Ông đã
cho tôi thấy bản chất của khả năng lãnh đạo bằng cách dấn thân
vào nơi chưa biết để những người khác có thể theo sau. Ông dạy tôi
cách tiếp cận mỗi người lạ mà tôi gặp với phẩm cách mà họ xứng
đáng. Và ông đã chứng tỏ một lần và mãi mãi rằng dù trong ngôn
ngữ nào, Will Ferrell

(6)

cũng thật hài hước.

Buổi sáng cuối cùng ở nhà Joel, tôi hứa với Joel và cha ông rằng

tôi sẽ trở lại vào một ngày không xa. Có lẽ trong tương lai tôi có thể
khởi sự làm một điều gì đó để giúp đỡ vùng đất này. Tôi giải thích
cho họ rằng sau khi hành trình ở Mỹ La-tinh kết thúc, tôi sẽ trở về
New York. Tôi sẽ tạm biệt những chiếc ba lô và những chuyến xe
đò để về với những tòa nhà chọc trời và tàu điện ngầm.

Thành phố không bao giờ ngủ này sẽ đón thêm một kẻ miên

hành vào đám đông đang sống trong lòng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.