LỜI NGUYỀN HAI TRĂM NĂM - Trang 24

- Ông già quên mất rồi con người hay nói: chẳng có chuyện gì giấu nổi

dưới ánh sáng mặt trời. Mà chúng tôi là con cháu của mặt trời.

Năm Mộc hừ hừ trong miệng không thèm nói chuyện với lũ tọc mạch

nữa. Cái dáng gầy nhẳng của ông xuất hiện trước nhà mình. Ông nhìn vào
hiên nhà thấy con gái ông đang ngồi nặn mụn trứng cá cho thằng chồng mới
cưới của nó. Năm Mộc thấy xốn mắt hỏi con rể:

- Nè Ba Vui giờ này sao chưa chuẩn bị đi biển hả?
Anh con rể lắc đầu:
- Bữa nay tôi nghỉ mà tía!
- ... nghỉ mà tía! Tía tía thằng cha mày. Tại sao nghỉ? Đồ lười thúi thây.
- Nước báng! Đi biển chi cho mệt hả tía. Cá về nhiều tụi thu mua ém

giá thà ở nhà chơi còn hơn...

- ... ở nhà chơi còn hơn. Mụ nội bay chớ nước báng cũng phải đi.
- Tía muốn đi thì đi tui nghỉ.
- Ai xúi giục bay nghỉ?
- Tui lớn rồi đâu phải con nít mà nghe lời xúi giục. Có điều ai nói có lý

mình cũng phải nghe chứ. Lại nữa đây là vua biển nói.

- Vua biển nói. Nó nói sao?
- Ảnh nói: ngư dân ta đi biển mấy ngày này cũng bỏ ra công sức chừng

đó mà chỉ thu được số tiền bằng nửa mọi ngày. Tụi thu mua làm giàu trên
sức lao động của mình tụi nó còn cười mình nữa...

- ... Còn cười mình nữa! Thằng Hai Thìn tuyên truyền phá hoại sản

xuất mà!

- Trời đất ơi! Tía nói chi nghe lớn lao quá vậy.
- Tao đi báo cáo Sáu Thế. Vua biển nó muốn ở tù tao cho nó ở tù mà.
Năm Mộc quày quả bỏ đi.
Ba Vui nhìn theo ông già vợ cười mỉm. Cô Tám vừa nặn mụn cho

chồng vừa cằn nhằn anh:

- Sao lúc nào cũng thấy anh gây với tía tui vậy?
Ba Vui vẫn cười hà hà:
- Gây với ông già mà cưng con gái ổng được không?
- Đồ dê cụ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.