LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 101

LỜI NGUYỀN LÂU LAN

Sái Tuấn

www.dtv-ebook.com

Chương 3

1

Bạch Bích chưa bao giờ đến đây. Hàng loạt ngã tư như những mê cung

từng cái từng cái một nối nhau, cô theo địa chỉ Tiêu Sắt đưa cho, đi xuyên
qua hàng cây ngô đồng, cuối cùng cũng tìm ra cái rạp hát ấy.

Cửa rạp hát không có ai ra vào, chỉ treo một tờ áp phích quảng cáo rất

bình thường. Bạch Bích cũng đã vẽ những áp phích tương tự, nói thực lòng,
cô thấy tờ áp phích trước mặt vẽ thật chẳng ra làm sao. Mấy em sinh viên ở
trường Mỹ thuật vẽ còn đẹp hơn tấm này. Khung cảnh trong tờ áp phích là
một hoang mạc màu vàng đất, bầu trời màu xám chì, phủ đầy mây đen và
sấm chớp. Ở chính giữa bức tranh vẽ một cô gái giống như người Tân
Cương, đầu đội rất nhiều đồ trang sức châu báu, mặc một bộ quần áo rất
sang trọng nhưng khuôn mặt cô gái lại được vẽ theo những nhân vật chính
trong truyện tranh Nhật Bản. Mắt to quá mức, vẻ mặt trông rất đáng sợ.
Bạch Bích nghĩ, tấm áp phích này chỉ có thể hấp dẫn những em học sinh
trung học. Ở bên phải tờ áp phích, có mấy chữ được viết từ trên xuống
dưới: Đoạn hồn Lâu Lan.

Lâu Lan.

Lại là Lâu Lan. Nhìn thấy hai chữ này, Bạch Bích lại cảm thấy hơi khó

chịu. Bên dưới tờ quảng cáo có in thời gian biểu diễn, khoảng mười ngày
nữa. Bạch Bích thong thả bước vào rạp hát, ngoài cửa không có người
trông, đoạn đường nối vào bên trong rạp tối om, cho đến khi đẩy cửa rạp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.