LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 103

thư hẹn ta gặp mặt chốn này. Lòng ta bỗng nhiên hồi hộp quá, bỗng nhiên
xúc động quá, hoàng tử nước Vu Điền là một dũng sĩ thần kỳ nhất sa mạc,
chàng đã thống lĩnh đội quân đánh bại quân xâm lược của người Hung Nô
hùng mạnh. Chàng còn là thi sĩ nổi tiếng nhất vùng Tây Vực, tinh thông
lịch sử và địa lý. Chàng còn có thể quan sát được thiên văn và khí tượng.
Chàng là ước mơ của các thiếu nữ ở sa mạc này, nhưng ta không được để
chàng nhìn thấy mặt ta. Ta phải bịt mặt vì con gái Lâu Lan không thể dễ
dàng cho người lạ biết mặt. Hoàng tử à, ta phải làm thế nào mới thể hiện
được nỗi lòng ta với chàng đây?

Nói xong, cô ta lấy một tấm mạng đen che lên mặt. Bạch Bích có cảm

giác bộ dạng Tiêu Sắt trên sân khấu lúc này rất giống một người con gái Ả
Rập.

Tiếp đó, trên sân khấu vang lên tiếng bước chân, Tiêu Sắt hào hứng

nói:

- Hoàng tử đến rồi!

Nhưng người ra sân khấu không phải là Hoàng tử mà là hai võ sĩ mặc

áo giáp.

Tiêu Sắt lo lắng hoảng sợ, lớn tiếng kêu lên:

- Các ngươi là ai?

Hai võ sĩ không thèm trả lời, họ nắm lấy cánh tay cô. Tiêu Sắt kêu to:

- Ta là Công chúa nước Lâu Lan, nếu các ngươi dám vô lễ với ta, phụ

vương ta nhất định sẽ khiến các ngươi chết không có chỗ chôn.

Hai võ sĩ đồng thanh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.