LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 121

- Viện trưởng, em căng thẳng lắm!

- Tắt thuốc đi!

Giọng Văn Hiếu Cổ gần như ra lệnh, Trương Khai thấy hơi sợ, vội dập

tắt điếu thuốc.

Sắc mặt Trương Khai ngày càng hoảng hốt. Anh ta lắp ba lắp bắp nói:

- Viện trưởng, sắp đến lúc rồi.

- Đừng sợ, ngồi xuống đi, cậu không chết được đâu! - Văn Hiếu Cổ

bình tĩnh nói. Ông đang ngồi trên chiếc ghế Giang Hà vẫn hay ngồi, trước
mặt là chiếc máy vi tính Giang Hà thường dùng. Tay cầm một tách trà,
nhàn nhã ngồi trên ghế, vừa uống vừa đọc báo.

Trương Khai im lặng không nói gì. Anh ta ngồi ngay cạnh Văn Hiếu

Cổ, đầu ngẩng lên, chốc nhìn trần nhà, chốc nhìn ra ngoài cửa sổ, và cuối
cùng nhìn chằm chằm xuống sàn nhà. Tim anh ta đập càng ngày càng
nhanh, khuôn mặt trắng bệch, miệng rì rầm:

- Đây là một lời nguyền!

- Cậu nói gì đấy?

- Viện trưởng, anh hãy tin em, em tin rồi, bây giờ em đã rất tin. Đây

đúng là một lời nguyền. Mấy ngày nay em cứ cảm thấy cơ thể em có điều
gì đó không bình thường.

Văn Hiếu Cổ lạnh lùng hỏi:

- Cậu sợ quá đâm bệnh à?

- Em nghĩ chắc em bị mắc bệnh gì đấy rồi. Mấy hôm trước em đã đến

bệnh viện kiểm tra sức khoẻ toàn diện, nhưng chẳng phát hiện ra bệnh gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.