LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 132

Nếu không có sự phát hiện của họ, những di chỉ ở Lâu Lan và các vùng phụ
cận e rằng vẫn được bảo tồn ở đó một cách hoàn hảo như cũ, sẽ không có
người phá hoại những di chỉ đó, bởi những tài sản to lớn đó không thuộc về
bất cứ ai ngày hôm nay. Chúng là của tổ tiên chúng ta.

Trên bìa sau của cuốn tập san học thuật, Văn Hiếu Cổ nhìn thấy một

bức vẽ vô cùng quen thuộc - một bức bích hoạ màu, vẽ bảy thiên sứ nhỏ
mang trên mình đôi cánh. Bảy thiên sứ nhỏ theo kiểu cổ điển châu Âu đều
giương to đôi mắt nhìn về phía trước một cách lanh lợi, đôi môi nhỏ xinh
hơi mím lại, dường như không có gì có thể đẹp hơn thế. Năm 1907, ở di chỉ
Mễ Lan tại Tân Cương, bức bích hoạ này đã khiến cho nhà thám hiểm danh
tiếng Stain phải ngây ra. Ông ta lập tức liên tưởng đến bức hoạ thiếu nữ
thời Hy Lạp cổ. Hình tượng thiên sứ đến từ thế giới phương Tây đã được
mời vào nhà thờ Phật giáo ở miền Nam hoang mạc với sứ mệnh là người
canh giữ và truyền giáo Phật pháp.

Văn Hiếu Cổ lặng lẽ ngắm nhìn bức bích họa. Nhiều năm trước khi

ông được tận mắt nhìn thấy bức bích hoạ này cũng đã hết sức kinh hãi. Còn
bây giờ, ông đang nghĩ đến đôi mắt, những đôi mắt to và sáng trong bức
tranh đang chăm chú nhìn ông.

Trời đã sắp sáng.

6

Sáng sớm chủ nhật, con đường nhỏ vốn rất vắng vẻ thì hôm nay lại tập

trung rất đông người. Người qua đường và những dân cư ở quanh đây vẫn
đang tiếp tục đổ dồn về, vây chặt thành vòng, nhưng cảnh sát đã có mặt để
ngăn họ lại, vẽ các đường kí hiệu và đặt đường cảnh giới. May mà con
đường này ngày thường cũng không nhiều xe qua lại nên người đi đường
và xe cộ có thể đi vòng sang một con đường khác cách đó chừng hơn 100
mét, vì thế không gây ra tắc đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.