LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 15

Con gái nhanh chóng vẽ xong phác họa bằng bút chì, nhưng Bạch

Chính Thu phát hiện ra có điều gì đó không đúng, anh nhìn kỹ bức tranh
trong sách, khác hẳn so với bức phác họa của con gái. Nhưng anh không
lên tiếng, anh lặng lẽ nhìn con gái vẽ, tiếp đến, anh cảm thấy vô cùng kinh
ngạc, đây vốn không phải là bức tranh vẽ con đường rợp bóng cây, mà là
một đường chân trời.

Một đường chân trời rộng thênh thang, gần như là chỉ có đồng hoang

và bầu trời. Đúng vậy, Bạch Chính Thu nhìn thấy rất rõ, phong cảnh con
gái vẽ không phải là con đường nhỏ giống như trong sách Mỹ thuật.

Bạch Chính Thu đang định nhắc nhở sự nhầm lẫn của con gái, nhưng

đây thực sự là nhầm lẫn sao? Con gái cố ý như vậy, anh nghĩ đến giấc mơ
đêm qua của con gái. Anh không nói gì, lặng lẽ quan sát. Con gái đang trộn
màu trên bảng màu, chủ yếu là màu đỏ đun cộng thêm chút màu nâu, biến
thành màu đỏ thẫm gần với màu tím, giống như màu máu. Sau đó, con gái
lại lấy đầu bút lông quyệt vào màu này, cẩn thận tô màu lên tờ giấy vẽ đã
có hình phác họa bút chì. Con gái đã sử dụng bút lông vô cùng thành thạo,
bức tranh nhanh chóng hoàn thành. Đúng vậy, đây là một đồng hoang,
trong đó có một số viên đá vỡ và cát sỏi đá dăm, còn có vài gò đất lồi lõm.

Trong suốt quá trình con gái vẽ, Bạch Chính Thu không nói câu nào,

chỉ lặng lẽ nhìn con gái vẽ cảnh đồng hoang.

Đồng hoang này rất quen thuộc đối với anh, lại một lần nữa khiến anh

nhớ đến điều gì đó.

Con gái giơ bức tranh lên, cười nói:

- Bố ơi, con muốn dán bức tranh này lên tường.

Bạch Chính Thu vẫn không nói gì, chỉ làm theo lời con gái yêu cầu,

dán bức tranh ở nơi trung tâm nhất trên bức tường trong phòng con gái.
Nhìn bức tranh trên tường, anh chợt lùi lại mấy bước, trong đầu xuất hiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.