LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 211

- Bị khoá trái rồi, đây là cố ý để em không chạy được.

Sau đó anh lấy từ trong ví ra một vật gì đó, đưa vào trong lỗ khoá,

ngoáy ngoáy một lúc, cửa liền mở ra.

- Đi mau lên!

Anh dẫn Bạch Bích đi ra khỏi cổng lớn của Viện Nghiên cứu Khảo cổ,

sau đó lại khoá cửa lại. Họ đi đến cuối con đường nhỏ, ở đó có một chỗ
ngoặt, vừa đủ chỗ giấu chiếc xe Jeep của Sở Công an do Diệp Tiêu lái đến.

Diệp Tiêu mở cửa xe, nói với Bạch Bích:

- Lên xe đi!

- Anh bắt em à? - Bạch Bích bỗng hỏi Diệp Tiêu.

- Anh đưa em về nhà.

Bạch Bích ngoan ngoãn ngồi lên xe, sau đó Diệp Tiêu cũng vào xe,

anh bật chìa khoá, lái xe ra con đường nhỏ. Trên đường giữa đêm khuya,
không một bóng xe cộ. Chiếc xe Jeep bật đèn lao nhanh về phía trước, rời
xa Viện Nghiên cứu.

3

Ánh đèn xe chiếu sáng đoạn đường trước mặt, những dãy nhà và

những hàng cây ven đường vùn vụt lướt qua. Bạch Bích ngồi bên cạnh ghế
lái, cô vẫn chưa hoàn hồn nói:

- Diệp Tiêu, xin lỗi vì đã không nghe lời anh!

- Vì sao em phải đến đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.