LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 231

- Không sao đâu ạ, có lẽ mẹ cháu nhớ đến những năm tháng ở hồ La

Bố trên hoang mạc.

- Thực ra mẹ cháu rất thích cô đọc thơ cho bà ấy nghe, hôm qua cô

đọc cho bà ấy nghe “Vườn mộ ven biển”, bà ấy nghe xong rất phấn khởi,
tinh thần cũng tốt lên rất nhiều. Bác sĩ cũng nói nếu thường xuyên đọc
những bài thơ hay cho bà ấy nghe, có thể trợ giúp điều tiết tâm lý và hồi
phục sức khoẻ. Có lẽ “Đất hoang”, những vần thơ thương cảm như vậy
không phù hợp với những bệnh nhân như các cô ở đây.

- Cảm ơn ý tốt của cô!

- Mẹ cháu vừa nãy ở ngoài kia nói nhìn thấy đất hoang, kỳ thực đó chỉ

là những bụi hoa, lại còn nói có một cô gái, câu cuối làm người ta sợ hãi,
nói sinh nhật lần thứ 40 bị lời nguyền giáng xuống, chẳng lẽ đều là những
hồi ức trước kia của bà ấy à?

- Cháu không biết, những điều mẹ cháu nói cháu cũng không hiểu. Có

lẽ nguyên nhân do bố cháu bị tai nạn giao thông chết vào ngày sinh nhật lần
thứ 40. Cái chết của bố cháu cả cháu và mẹ cháu đều tận mắt chứng kiến,
nên tác động rất mạnh đến mẹ cháu.

Nhưng trong lòng Bạch Bích lại luôn luôn nhớ lại câu nói của mẹ cô,

đặc biệt là hai chữ: Lời nguyền.

- Cháu đúng là một đứa con có hiếu! - Nữ thi sĩ nói, nhưng tự nhiên bà

ta nhớ đến cái gì đó:

- Có điều này không biết có nên nói với cháu không, hôm nay có một

người đàn ông khoảng trên dưới 50 tuổi đến đây, ông ta cũng là người
thường xuyên đến thăm mẹ cháu, có đúng là mẹ cháu có quan hệ với ông ta
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.