LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 255

- Đừng nói nữa! - Bạch Bích bỗng thấy xúc động, cô ngắt lời Diệp

Tiêu, cúi đầu, vai rung lên.

- Anh nói không sai chứ? - Diệp Tiêu cảm thấy những hành động của

mình hôm nay đối với Bạch Bích hơi tàn nhẫn, nhưng anh buộc phải nói
cho cô biết sự thật.

- Bạch Bích, anh biết rằng anh nói như thế sẽ làm em rất đau khổ,

nhưng anh không thể để em cứ sống mãi trong những ảo tưởng và hy vọng
hão huyền, anh muốn giải cứu em.

Bạch Bích lắc đầu không nói gì.

Diệp Tiêu tiếp tục nói:

- Giang Hà thiết kế phần mềm ấy thực ra rất hoàn hảo, đã có trí tuệ

nhân tạo, có đủ khả năng phân tích những câu em gõ vào máy, sau đó nhập
vào hệ thống mô phỏng tư duy mà Giang Hà đã thiết lập, rồi tiến hành “suy
ngẫm”, giống như hoạt động của bộ não con người. Sau đó căn cứ vào kết
quả “suy ngẫm”, theo phương án trả lời đã được thiết kế sẵn, lấy những từ,
những câu trong kho dữ liệu nội bộ của anh ấy ra và phản ánh lên màn
hình, khi xem sẽ thấy giống như hỏi và đáp. Đây thật sự là một cuộc nói
chuyện hoàn hảo giữa người và máy. Đúng vậy, anh cũng không mảy may
nghi ngờ việc em hoàn toàn tin tưởng vào cuộc nói chuyện với Giang Hà,
bởi vì hệ thống này được thiết kế rất khéo. Giang Hà tuy đã chết, nhưng
tâm huyết của anh ấy có lẽ đã kết tụ trong hệ thống này rồi. Từ góc độ này
mà nói, thông qua hệ thống này có thể thực hiện giao lưu giả định với
Giang Hà. Đương nhiên, đối với em chỉ vẻn vẹn có thế thôi, còn đối với
Giang Hà thì đã chết rồi làm sao còn nhìn thấy gì. Người thông minh chỉ có
thể sử dụng trí tuệ của mình lúc còn sống, mới có thể làm cho mình sống
mãi trong lòng người khác và anh ta vẫn có thể làm cho người khác nhớ
đến mình, thậm chí yêu mình ngay cả khi đã chết. Điều này là đúng, vì sao
bao nhiêu người tuy đã chết hàng trăm, hàng ngàn năm mà nhân loại vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.