LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 32

- Vì sao?

Hứa An Đa cúi đầu, khẽ nói:

- Xin lỗi em, anh có chút việc bận, anh đi trước đây.

Nói xong, anh ta quay người đi ra phía cổng. Chiếc xe mô tô nội địa

màu đỏ của anh ta dựng ngay trước cổng. Hứa An Đa ngồi lên mô tô, đội
mũ bảo hiểm, khởi động máy, tiếng ống xả vang lên pằng, pằng, pằng...

Bạch Bích vẫn còn muốn nói thêm vài điều nữa. Cô nhìn thấy Hứa An

Đa quay đầu lại, ánh mắt nhìn như muốn thể hiện một sự xin lỗi, nói to một
câu tạm biệt, rồi phóng mô tô lên đường cái. Lúc này trời đã bắt đầu nhá
nhem tối, đám ùn tắc trên đường cũng đã dãn dần. Chiếc mô tô đỏ như một
tia chớp nhanh chóng biến mất trên đường.

Bạch Bích bỗng cảm thấy kiệt sức, cô không biết mình muốn đi đâu.

Có lẽ bố mẹ Giang Hà đang chờ cô để cùng ngồi ăn cỗ đám ma, nhưng cô
sẽ không đi. Cô biết rằng Giang Hà cũng không để ý đến những việc này.
Cô ngẩng đầu lên nhìn đám mây đen trên bầu trời của nhà tang lễ, cô nghĩ,
có lẽ giờ này Giang Hà đang ẩn mình trong đám mây đen đó nhìn cô.

Đi đâu bây giờ đây? Bạch Bích thầm hỏi mình.

Trời đã bắt đầu tối, trong bộ đồ đen, cô đi xuyên qua thành phố.

3

Đi đâu bây giờ đây?

Hứa An Đa cũng đang tự hỏi mình câu hỏi này. Lúc này anh không

muốn về nhà. Anh chưa bao giờ coi căn phòng không đầy 20m2 kia là nhà
của mình. Lái mô tô tạt vào ven đường, anh đến một quán ăn nhỏ, ăn qua
quýt chút thức ăn, coi như là bữa tối. Sau khi ăn xong, anh mua mấy lon bia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.