Trong đầu anh chợt hiện lên hình ảnh Bạch Bích, người goá phụ bé
nhỏ ấy. Có lẽ không nên dùng từ này, vì cô ấy còn chưa lấy Giang Hà cơ
mà. Khuôn mặt của cô cứ dao động trước mắt anh. Anh thích khuôn mặt ấy.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt ấy, anh cảm thấy có một sức hấp
dẫn đặc biệt. Đó không đơn giản là sự thích thú giữa nam và nữ mà có điều
gì đó sâu sắc hơn, đến mức anh không dám tấn công mạnh mẽ như thói
quen mà anh vẫn thường làm khi theo đuổi những người con gái khác. Hôm
ấy, Bạch Bích bị ngã trên đường vì bị một chiếc xe đâm phải. Thực ra cô ấy
bị thương không nặng lắm, chỉ xây xát qua loa. Hứa An Đa đi mô tô qua,
nhìn thấy cô. Thế là anh chủ động mời cô lên xe đưa đến bệnh viện. Anh
vẫn nhớ cảm giác lúc Bạch Bích ngồi phía sau anh, lạnh lùng, không nói
không rằng, người hơi run run, giống như một bức tượng Phật bằng sứ
trắng. Đồ sứ thì không thể nặng tay được. Một người làm nghề khảo cổ như
Hứa An Đa quá hiểu điều đó, nên anh trước sau không dám vội vàng. Anh
chỉ cảm thấy Bạch Bích là một người con gái không giống những người
con gái khác. Trên người cô toả ra một sức mạnh nào đó khiến người khác
không dám lại gần. Về sau, anh mới biết bố của Bạch Bích tên là Bạch
Chính Thu, là lão tiền bối ở Viện Nghiên cứu Khảo cổ, là bạn học của Viện
trưởng Văn Hiếu Cổ. Mười mấy năm trước, ông đột ngột qua đời trong một
vụ tai nạn giao thông. Nhưng rồi cuối cùng Bạch Bích đã bị Giang Hà cướp
đi mất, Giang Hà còn chưa kịp đợi đến ngày chính thức có được cô. Không
nghĩ đến cô ấy nữa, Hứa An Đa lắc đầu, rẽ vào một con đường nhỏ tối tăm.
Tiếng nổ của xe mô tô vang lên trên con đường nhỏ tĩnh mịch. Anh
không biết bây giờ là mấy giờ, có lẽ đã khuya lắm rồi. Anh bỗng nhiên nhớ
đến câu anh nói hồi chiều với Bạch Bích: “Có lẽ đó là cái số rồi.”
Số mệnh, anh xưa nay vốn không tin vào những điều này. Anh chỉ tin
vào chính mình. Song, bây giờ anh không còn tin vào chính mình nữa. Anh
biết rằng, anh đã không thể nắm giữ được số phận của chính mình. Anh
chẳng qua chỉ như một con côn trùng nhỏ, một côn trùng sắp chết. Đó là
một sức mạnh không thể kháng cự lại, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy đi