LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 325

- Tối hôm ấy, em nên ở lại chăm sóc, động viên cô ấy, chứ không phải

bỏ đến Viện Nghiên cứu Khảo cổ.

- Thì ra là cái đêm ấy.

- Vâng, nếu như em ở lại bên cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ không chết. Anh

xem, em thật là một đứa con gái ích kỷ, quá ích kỷ!

Diệp Tiêu an ủi Bạch Bích:

- Không nên nói như thế, lúc này tất cả những điều xảy ra đều nằm

ngoài sự tưởng tượng của chúng ta. À vẫn còn một việc anh cần nói với em,
Văn Hiếu Cổ chết rồi!

- Trời ơi!

- Nguyên nhân chết cũng giống bọn Giang Hà, anh nghĩ việc này có

bàn tay của Lam Nguyệt.

- Vì sao?

Diệp Tiêu gật đầu, nói:

- Phán đoán của em đúng đấy, Lam Nguyệt không phải là tên thật của

cô ta, tên thật của cô ta là Nhiếp Tiểu Thanh. Để anh nói cho em nghe, cô ta
là nghiên cứu sinh của Viện Nghiên cứu Cổ sinh vật, sau đó được giới thiệu
đến thực tập một thời gian ngắn ở Viện Nghiên cứu Khảo cổ, vào khoảng
thời gian trước khi Giang Hà chết không lâu thì mất tích. Tất nhiên cô ta cải
tên là Lam Nguyệt, tham gia vào đoàn kịch của La Chu.

- Làm sao mà anh biết được?

- Anh đã xem ảnh của Nhiếp Tiểu Thanh rồi. Không thể nhầm được,

Lam Nguyệt và Nhiếp Tiểu Thanh chỉ là một người. Thực ra... - Bỗng
nhiên Diệp Tiêu không nói nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.