LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 37

chuyện tình cảm mang tính “ký sự”. Tuy gọi là “ký sự” nhưng chúng được
anh hư cấu còn mùi mẫn hơn cả các tiểu thuyết của Quỳnh Dao. Nhưng
điều ngay cả chính anh cũng thấy bất ngờ là những tác phẩm đó của anh lại
được chọn đăng. Nhờ vậy mà anh đã nuôi sống được chính mình. Hiện nay,
La Chu và mấy người bạn đang thành lập một đoàn kịch. Anh phụ trách
phần kịch bản kiêm đạo diễn. Tháng sau, vở kịch đầu tiên của họ sẽ phải
công diễn rồi, nhưng đến lúc này, kịch bản vẫn chưa được viết xong. Thế
nhưng việc diễn xuất thì đã sắp đặt xong, căn cứ vào phần phân vai và vào
những phần kịch bản đã hoàn thành, các diễn viên đã bắt đầu luyện tập.
Ban ngày anh chỉ huy tập ở sân khấu, tối đến ngồi ở nhà viết kịch bản. Anh
đang lo, nếu đến hôm công diễn mà kịch bản vẫn chưa viết xong thì không
biết phải làm thế nào? Chắc là những bạn bè đầu tư vào đoàn kịch dám chặt
đứt ngón tay anh mất. La Chu đã từng nói bốc lên rằng, ngón tay của anh
chỉ trong một đêm có thể gõ ra vở “Chờ đợi Godot”[5]. Tin vào lời nói
khoác lác đấy của anh, bạn bè đã chịu rót vốn đầu tư lập ra đoàn kịch này,
còn giúp anh tìm địa điểm và thời gian biểu diễn. Một trận gió thổi qua, anh
bỗng thấy rùng mình, nhìn vào kịch bản đang dở dang hiện lên trên màn
hình, La Chu tiếp tục gõ trên bàn phím...

Cảnh thứ 3: Vương mộ

Bối cảnh là một vùng rừng núi lẫn với sa mạc hoang vu, trên sân khấu

bày mấy cái mô hình xương sọ động vật và đầu lâu người. Thời gian là vào
ban đêm, trên phông treo một vầng trăng lưỡi liềm. Loa phát ra tiếng gió to
thổi vù vù.

(Hoàng tử ra)

Hoàng tử (nhìn xung quanh, đưa hai tay ra nói):

- Đây là đâu nhỉ? (Ngẩng mặt nhìn lên trời) - Đêm đã khuya, trăng đã

lên. Ta đi theo đoàn tùy tùng hộ tống xe tang trên con đường dẫn đến
Vương mộ. Bốn phía một vùng hoang vu, tịnh không một bóng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.