LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 385

Bạch Bích khẽ lên tiếng gọi.

Đêm mưa mênh mang.

2

- Diệp Tiêu!

Diệp Tiêu đang ngồi trước màn hình vi tính giật thót người, anh quay

đầu lại, hoá ra là nữ đồng nghiệp. Anh lắc đầu, nói:

- Anh xin em lần sau đừng có bất ngờ gọi tên anh từ đằng sau như thế

nhé, được không? Thôi được, có việc gì?

Nữ đồng nghiệp cười cười:

- Xin lỗi anh, vừa nãy Trại mồ côi gọi điện đến.

- Trại mồ côi á? - Diệu Tiêu cảm thấy hơi mơ hồ.

- Anh quên rồi à? Mấy hôm trước anh nhờ em tìm hiểu những ghi

chép về cô Nhiếp Tiểu Thanh ở Trại mồ côi 20 năm trước đấy thôi.

Diệp Tiêu lúc này mới nhớ ra:

- Ồ, đúng rồi, anh quên mất, xem cái đầu anh đấy, mấy hôm nay mệt

quá đấy mà.

Anh lắc đầu, đứng dậy khỏi ghế vận động mấy cái.

- Trại mồ côi đã tìm ra những ghi chép về Nhiếp Tiểu Thanh năm ấy,

đó là tháng 9 năm 1980, do hai vợ chồng Bạch Chính Thu và Vu Phấn đưa
đến.

Diệp Tiêu giật mình: - Gì cơ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.