LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 439

Lại đến bức bích họa thứ sáu, cũng là một nam một nữ, người đàn ông

vẫn là người đàn ông khi nãy, nhưng người nữ thì đã chuyển thành khuôn
mặt của Lam Nguyệt. Nét mặt của họ trông càng giống một đôi đang yêu
thương nồng thắm, và người đàn ông vòng tay qua eo người phụ nữ.

Ống kính nhằm thẳng vào bức bích họa thứ bảy, ở bức tranh này chỉ

có một người phụ nữ, cô đang khóc lóc, người phụ nữ này có khuôn mặt
của Bạch Bích.

Trong bức bích họa thứ tám, người phụ nữ có khuôn mặt giống hệt

Lam Nguyệt đang ngồi ở nơi tế đàn, trong tay cầm một con dao găm, cắm
phập vào ngực mình, máu nhuộm đỏ cả chiếc váy cô đang mặc. Diệp Tiêu
nhìn thấy bức tranh này, cảm thấy không lạnh mà run.

Trong bức bích họa thứ chín, người đàn ông người Hán và người phụ

nữ có khuôn mặt giống Bạch Bích cùng nằm trên một chiếc giường.

Trong bức bích họa thứ mười, người phụ nữ trông giống Bạch Bích

ngã xuống đất, trông có vẻ như đã chết. Còn người đàn ông người Hán thì
ôm hai đứa bé sinh đôi khóc lóc bên cạnh người phụ nữ đó.

Đây là bức bích họa cuối cùng, ống kính máy quay của Giang Hà trên

thực tế đã di chuyển đúng một vòng quanh nhà mồ, cuối cùng, chuyển sang
vị trí khuôn mặt của Văn Hiếu Cổ. Văn Hiếu Cổ sắc mặt nhợt nhạt, ông ta
run rẩy nói:

- Chúng ta đã nhìn thấy những gì? Đây là một câu chuyện cổ xưa, câu

chuyện về một cặp chị em sinh đôi có vẻ ngoài không giống nhau. Hai chị
em sinh đôi này đồng thời cùng yêu một người đàn ông người Hán, một
người đã dùng cái chết của mình để tác thành cho người kia. Còn người
phụ nữ sống sót thì sau khi sinh ra hai đứa bé sinh đôi cũng qua đời.

- Câu chuyện này quá ly kỳ. Hãy nhìn chiếc thuyền bay lượn trên bầu

trời ở bức tranh đầu tiên mà xem, tôi thậm chí nghi ngờ rốt cuộc họ có phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.