LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 437

giống hệt nhau, khuôn mặt chúng cũng rất giống nhau, chính là một cặp
song sinh.

Cặp song sinh? Diệp Tiêu giật mình, nhưng anh không kịp suy nghĩ

thêm, cảnh quay đã chuyển đến bức bích họa thứ tư. Bức bích họa thứ tư
rất to, phân ra làm hai, bên trái và bên phải, mỗi bên đều có bức tranh chân
dung của mỗi người. Khi ánh đèn chiếu đến bức tranh này, ống kính máy
quay của Giang Hà rõ ràng bị rung mạnh, sau đó mới từ từ chiếu thẳng vào
bức tranh. Khi Diệp Tiêu nhìn thấy khuôn mặt người con gái trong bức
tranh bên trái, anh lập tức ngẩn người, giống như bị ai giáng cho một cú
đòn, sau đó, cả cơ thể anh như thể được đưa lên giữa lưng chừng rồi thả
xuống. Trời ơi, anh không dám tin vào đôi mắt mình nữa, trong ti vi xuất
hiện gương mặt của Lam Nguyệt.

Đúng vậy, chính là Lam Nguyệt, giống y như đúc, người con gái trong

bích họa mặc một chiếc váy dài trắng của vùng Tây Vực cổ đại, đầu tết tóc,
ánh mắt nhìn chăm chăm về phía trước. Diệp Tiêu không thể tin nổi, 1600
năm trước, thợ vẽ của Thành cổ Lâu Lan đã có thể vẽ được những bức
tranh chân thực đến thế. Những đường nét đó hoàn toàn tuân tủ nguyên tắc
trong suốt, vẽ hình tượng nhân vật lên trên tường với thần thái nguyên vẹn.
Điều khiến anh khó có thể tưởng tượng được chính là, tại sao khuôn mặt
Lam Nguyệt lại xuất hiện trong ngôi mộ cổ được đóng kín suốt cả 1600
năm?

Nhưng Diệp Tiêu đang ngồi trên chiếc giường Lam Nguyệt đã từng

ngủ, trong căn phòng nhỏ hẹp này, một mình anh đang lặng lẽ xem cuộn
video thần bí, bên ngoài cửa sổ, màn đêm đã buông xuống. Anh nhìn khuôn
mặt người con gái trong bức bích họa trong màn hình ti vi, cảm thấy dường
như Lam Nguyệt đã quay trở lại, đứng trước mặt anh.

Cô ấy đã bước ra khỏi ti vi, quay trở lại căn phòng của cô sao? Diệp

Tiêu chợt ngẩn người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.