LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 79

- Cháu hãy quên tất cả đi, đừng đến đây nữa làm gì. Việc ấy không

liên quan gì đến cháu! - Giọng Lâm Tử Tố bỗng nhiên trở nên rất nghiêm
túc.

Sao cách nói này lại giống hệt với của Hứa An Đa hôm nọ thế nhỉ?

Trong lòng Bạch Bích cảm thấy đầy nghi hoặc. Cô hỏi ngược lại:

- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì hả chú? Chú nhất định phải nói cho

cháu rõ, cháu xin chú đấy!

- Bạch Bích, cháu vẫn còn trẻ, tương lai còn dài. Cháu đừng nên vì

những việc này mà chuốc lấy nguy hiểm, không đáng đâu!

- Nguy hiểm gì cơ? Chú nói cho cháu biết đi!

- Cháu xem, Giang Hà đã chết không rõ ràng, cháu chắc cũng đã biết,

Hứa An Đa cũng chết rồi. Cả hai người cháu đều quen, có thể còn nhiều
người nữa. - Lâm Tử Tố lạnh lùng trả lời.

- Còn nhiều người nữa, ý chú đây không phải là một việc đơn lẻ sao?

Còn có những uẩn khúc khác sao? Có thật là đáng sợ thế không ạ? - Bạch
Bích không muốn bỏ qua cơ hội này.

Lâm Tử Tố lắc đầu:

- Xin lỗi cháu, chú đã nói quá nhiều rồi. Chú không thể nói tiếp được

nữa. Chào cháu!

Nói rồi Lâm Tử Tố quay người bỏ đi.

Bạch Bích bỗng nhớ ra điều gì đó nên gọi với theo:

- Cháu muốn hỏi một câu cuối cùng. Nhiếp Tiểu Thanh là ai ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.