LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 95

- Không. Tôi không tin cái chết của Giang Hà và Hứa An Đa chỉ là do

tai nạn thường tình.

Tim Diệp Tiêu bỗng giật thót. Lời nhận xét của cô gái trước mặt anh

vô tình lại rất trùng hợp với suy nghĩ của anh, nhưng anh không dễ dàng để
lộ quan điểm của mình, anh tiếp tục truy hỏi:

- Tại sao cô lại nghĩ thế?

- Buổi tối mà Hứa An Đa xảy ra việc đúng là buổi tối sau khi kết thúc

tang lễ của Giang Hà. Sau khi tang lễ kết thúc, anh ấy có gặp tôi nói chuyện
riêng. Anh ấy bảo dạo gần đây có rất nhiều sự việc rất khó hiểu xảy ra. Tôi
có hỏi anh ấy đã xảy ra chuyện gì nhưng anh ấy kiên quyết không nói. Sau
đó anh ấy đi về, không ngờ, đêm đó anh ấy chết. Nhất định phải có việc gì
đó chúng ta vẫn chưa biết, anh cảnh sát, anh có cho là thế không?

Diệp Tiêu gật đầu, nói:

- Cảm ơn những tin tức cô đã cung cấp. Điều này sẽ giúp ích cho

chúng tôi rất nhiều, nhưng đừng gọi tôi là cảnh sát. Tôi nghe thấy không
thoải mái lắm, cô cứ gọi tôi là Diệp Tiêu. Sau này chúng ta còn gặp nhau
nhiều mà, cô nên chuẩn bị sẵn tư tưởng.

- Vâng, anh Diệp Tiêu.

Diệp Tiêu bỗng nhớ ra một điều gì đó:

- Ồ, xin lỗi, vừa nãy suýt nữa thì tôi quên, tôi có xem qua hồ sơ về cô.

Bố cô trước đây cũng làm việc ở Viện Nghiên cứu khảo cổ nơi Giang Hà
làm việc phải không? Trong tài liệu nói ông đã mất trong một vụ tai nạn
giao thông năm 1988. Cô có thể nói về việc này cho tôi nghe được không?
Trực giác mách bảo tôi, việc này có thể liên quan đến nhau. Tôi biết nói về
chuyện này thì không hay lắm đối với cô, nếu cô cảm thấy không vui, vậy
thì cô có thể không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.