LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 140

Chương 3.2 TAM CANH HÀN

Một làn gió Bắc thổi qua, những mảnh áo rách bươm trên người Lỗ

Thịnh Hiếu và Quỷ Nhãn Tam bay lên phần phật. Đó là những vết rách do
bị Thiên Hồ giao liên cứa đứt, trông không khác gì vết dao cắt.

Lỗ Nhất Khí cảm thấy toàn thân lạnh buốt, bởi vì lớp áo trong cùng của

cậu đã ướt sũng, vì đêm đến canh ba buốt thấu xương, và còn bởi vì… Từ
bên trong cánh cửa khép hờ sau lưng đang có một luồng khí lạnh lẽo xộc
ra, xuyên thẳng vào trong cổ áo, luồn vào trong người, dán chặt lấy sống
lưng cậu. Trong khoảnh khắc, khắp người cậu nổi gai ốc rùng rùng.

Quỷ Nhãn Tam đã hồi phục hoàn toàn. Trang phục của hắn đa phần được

làm từ da bò, rất dai và bền, nên thương tích cũng nhẹ hơn Lỗ Thịnh Hiếu
khá nhiều. Hắn thu Thiên thần phi trảo lại, nhặt Vũ Kim Cương lên. Hắn
cúi nhặt bình rượu bằng bạc ở bên chân Lỗ Nhất Khí, vừa ngẩng đầu lên,
bỗng đập vào mắt hắn là rất nhiều đốm hàn quang lạnh lẽo đang lập loè qua
khe hở giữa hai cánh cửa.

Lỗ Nhất Khí cũng đã nhìn thấy chúng. Vào lúc Quỷ Nhãn Tam nhặt Vũ

Kim Cương lên, cậu đã nhìn thấy. Song cậu không lên tiếng, vì cậu còn
chưa rõ đó là thứ gì, và bởi vì chúng còn cách họ khá xa, hơn nữa lại đứng
im lìm bất động.

Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ, Lỗ Nhất Khí chưa từng biết thế nào là

kinh hoàng sửng sốt. Song có một người khác với cậu, đó là Quỷ Nhãn
Tam. Hắn có con mắt cú vọ, hắn đã nhìn thấy rất rõ, những đốm sáng đó
chính là rất nhiều cặp mắt. Chúng là mắt của một loài chó, một đàn chó bẩn
thỉu tanh hôi, một đàn chó đang run rẩy trong cơn hấp hối. Tuy chúng ở
cách họ khá xa, tuy chúng đang im lìm bất động, song vẫn khiến Quỷ Nhãn
Tam đờ người khiếp đảm, buột miệng kêu lên:

- Tam canh hàn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.