LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 134

mấu chốt, cho dù không phải là tổng huyền, cũng là một cái nút, cứ phá đi
đã rồi tính tiếp.

Lỗ Nhất Khí còn nhớ vị trí của cá âm dương. Rất đơn giản, cá âm dương

được khảm ở chính giữa tấm ván dày phía trên, song nó nằm ở chính giữa
của mặt ván hướng ra phía ngoài, mà giờ đây, từ chỗ cậu đứng chỉ nhìn
thấy mặt sau của tấm ván. Chỉ còn cách bắn thủng tấm ván khiến viên đạn
bay xuyên qua phá vỡ cá âm dương ở phía trước.

Bầy rắn đã phủ kín toàn bộ bậc tam cấp, có một bộ phận đã bò qua vệt

cháy. Hơi ấm ở đó đã tản hết, chúng bắt đầu tìm tới nơi khác ấm áp hơn, đó
chính là ba cơ thể sống kia…

Lỗ Nhất Khí cảm nhận được rằng, để bắn thủng tấm ván dày nhường kia,

chí ít phải cần tới hai viên đạn. Tình thế trước mắt đã quá cấp bách, không
cho phép cậu suy nghĩ gì thêm. Cậu vung tay giương súng, bắn liền ba phát
đạn. Cậu bắn thêm phát thứ ba là để thêm phần chắc chắn, hy vọng chiêu
này có thể thành công.

Ba tiếng nổ như nối liền làm một, ba viên đạn nối tiếp nhau bay vụt về

điểm chính giữa tấm ván. Lỗ Nhất Khí rất tự tin, cậu đảm bảo ba viên đạn
đó sẽ cùng xuyên qua một vị trí.

“Coong…”

Một tiếng vang ngân dài chói tai. Lỗ Nhất Khí giật nảy mình trước âm

thanh bất ngờ này, theo bản năng cậu nghiêng đầu sang bên, vung cánh tay
lên chắn trước mặt. Khi hạ cánh tay xuống, cậu không tin nổi vào mắt
mình: trên tấm ván chỉ có một vết lõm hình tròn màu trắng. Đó không phải
là tấm ván gỗ, mà là một tấm thép!

Giờ đây, không chỉ hai người bị trói tuyệt vọng hoàn toàn, mà ngay Lỗ

Nhất Khí cũng đã nghĩ đến chuyện buông xuôi. Xem ra đã đến lúc cậu phải
bất chấp tính mạng, cho dù có bị bầy rắn kia chui vào cơ thể cũng phải cứu
cho bằng được bác cả và Nghê Tam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.