LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 191

Chương 4.3 SONG TUYẾT LẠNH

Người con gái xinh đẹp, màn tuyết rơi trắng xoá; điệu múa uyển chuyển,

giọng hát véo von. Quả là một bức tranh đầy thơ mộng. Tâm tư Lỗ Nhất
Khí như hoà vào trong khung cảnh ấy. Dường như cậu thấy mình hoá thành
một bông tuyết trắng, bay tung theo ống tay áo phất phơ.

Có hoà nhập, mới có cảm nhận. Có cảm nhận, mới có cảm giác. Và, cảm

giác đang mách bảo cậu… lợm giọng, hoa mắt, khiếp sợ.

- Lùi mau, đừng chạm vào tuyết! – Quỷ Nhãn Tam quát khẽ một tiếng,

rồi bật tung Vũ Kim Cương che chắn cho ba người. Tiếng quát của hắn toát
lên vẻ kinh sợ và giận dữ, hai người kia bất giác đều vội vã lùi lại theo Quỷ
Nhãn Tam.

Những bông tuyết xoay tít thành từng đám, bám sát theo sau, bay rào rào

về phía họ. Gió rất gấp, hoa tuyết bay đến cũng rất gấp. Chỉ lùi lại cũng vô
ích, sau lưng họ chính là bức tường lồi hình cánh cung, đã không còn
đường lui nữa. Chỉ còn cách chạy vào con đường kia, nhưng rốt cuộc phải
đi vào cánh cửa nào đây?

Quỷ Nhãn Tam vặn khẽ cơ quan trên Vũ Kim Cương, tán dù bỗng tách

thành tám múi, cùng xoay nghiêng về một bên tạo thành góc ba mươi độ,
biến Vũ Kim Cương thành một cánh quạt lớn, tựa như thứ quạt thổi vỏ thóc
của phường thợ xay. Quỷ Nhãn Tam tay trái cầm cán dù, tay phải vặn tay
cầm. Cây dù xoay tít một cái quạt, thổi ra một luồng gió, đánh bạt đám
bông tuyết bay ra ngoài cửa sổ.

Giọng hát đột nhiên cao vút lên, giai điệu đang uyển chuyển bỗng chốc

trở nên lanh lảnh chói tai, như thể những mũi kim nhọn châm vào màng
nhĩ. Nhịp điệu múa lượn cũng trở nên nhanh hơn, song vẫn giữ được vẻ
nhàn nhã thanh tao. Khác là ở chỗ lại có hai luồng gió mạnh xộc vào, khiến
đám hoa tuyết mà Quỷ Nhãn Tam vừa quạt ra bị tách thành hai luồng xoáy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.