LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 266

nhỏ li ti, tự thể càng cổ kính, nhìn qua không rõ là chữ Kim văn hay chữ
Giáp cốt.

* Ngọc mỡ cừu là một loại ngọc mềm cực phẩm, có màu trắng thuần

khiết như mỡ cừu.

Lỗ Nhất Khí bỗng cảm thấy toàn thân lạnh buốt, lúc cậu mới ý thức được

rằng mình đang không một vải che thân. Cậu bèn trượt xuống tảng đá, mặc
quần áo vào, gói ghém “Cơ xảo tập” và tấm thẻ ngọc lại như cũ, bỏ vào
trong túi của lần áo trong cùng. Giờ đây, cậu đang sốt ruột muốn trở lên.
Cậu không rõ mình đã ở trong hầm bao lâu, và trên kia liệu có xảy ra
chuyện gì bất trắc.

Lỗ Nhất Khí vừa bước lên bậc thang, chợt sau lưng vang lên một tiếng

nổ lớn. Ngoảnh đầu nhìn lại, thì ra tảng đá Tam Thánh đã tự nhiên vỡ tung,
chỉ còn lại một đống đá nát vụn. Vầng hào quang đỏ tía trong chớp mắt
cũng tan biến sạch không. Lỗ Nhất Khí thầm nghĩ, quả nhiên ứng với lời
nói “đá vỡ” của dạo nhân trong giấc mộng, nhưng không biết “trời kinh” sẽ
ứng với điều gì.

Lỗ Nhất Khí hết sức thận trọng nhô lên khỏi miệng hầm. Cậu cực kỳ

cảnh giác, cơ bắp hai bên sống lưng căng thẳng, lực dồn vào bắp chân và
mũi chân, tựa như một con báo đang nép người rình mồi, sẵn sàng phóng
vụt ra, hoặc bỏ chạy trong nháy mắt.

Một bầu im lặng nặng nề bao trùm khắp gian phòng chính, vài ngọn lửa

nến vẫn lay lắt bập bùng. Cửa

phòng mở toang, không thấy Lỗ Thịnh Hiếu đâu cả. Lỗ Nhất Khí không

lên tiếng, lặng lẽ quan sát xung quanh, căn phòng liệu có gì xáo trộn. Cậu
từ từ tiến về phía cửa, vừa bước qua bậu cửa, liền nhìn thấy Lỗ Thịnh Hiếu.
Ông đang đứng phía dưới bậc tam cấp của phòng chính, quay lưng về phía
cửa, hoa tuyết đã phủ kín đỉnh đầu và hai vai ông. Dường như ông không
hề cảm thấy lạnh trong chiếc áo mỏng manh, dù đang đứng giữa sân tuyết
giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.