LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 272

- Đỡ ta dậy!

Lỗ Nhất Khí vừa đỡ Lỗ Thịnh Hiếu đứng dậy, ông đã đẩy cậu sang một

bên, nói khẽ:

- Nấp dưới bàn thờ!

Còn ông lê tấm thân đầy thương tích, đi từng bước khó nhọc tới phía

trước cây cột nhà thứ hai bên trái, đưa tay ấn vào một cái mấu vẫn thường
thấy trên thân gỗ, sau đó lôi từ trong đó ra một vài sợi dây mảnh.

Thân hình hộ pháp kia lại di chuyển hai bước trên không, chớp mắt đã

lọt vào trong cửa. Lỗ Nhất Khí nãy giờ vẫn nhìn hắn không chớp mắt song
cậu không thể nhận ra hắn làm thế nào để vượt qua được bậc cửa cao hơn
nữa thước.

Lỗ Thịnh Hiếu cao giọng quát lớn:

- Bao vây Ban môn chúng ta suốt hai mươi năm, hôm nay lại muốn đuổi

cùng giết tận, giờ ta sẽ cho ngươi được toại nguyện, nếu ngươi không sợ
chết thì lại đây!

Nghe những lời này, Lỗ Nhất Khí bỗng giật nảy mình, hàn khí chạy dọc

sống lưng. Các hiện tượng bất thường mà cậu đã phát hiện ra từ khi bước
chân vào nhà đều hiện ra trước mắt. Cậu hét lớn:

- Không!

Rồi cầm súng trong tay chạy vụt đến Lỗ Thịnh Hiếu, giữ chặt lấy tay ông

mà nói:

- Lẫy này không kéo được! Bọn họ đã bao vây nhà chúng ta suốt hai

mươi năm, chắc chắn đã đến nơi này. Để tìm kiếm bí mật mà chúng ta cất
giấu, trong hai chục năm qua họ hẳn đã cày xới đảo lộn cái nhà này lên rồi,
khảm diện trước đây họ không thể không phát hiện ra. Khi bác bố trí khảm
diện ngoài cổng, con thấy các khớp lẫy chuyển động trơn tru không chút
kẹt rít, đã cảm thấy nghi ngờ. Bước vào trong nhà, lại thấy mọi thứ sạch sẽ
khác thường; khi quỳ lạy, đệm bái không hề tung bụi, giọt nến chảy còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.