LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 285

như thế nào. Tuy bước đi hơi chệnh choạng, tốc độ cũng không nhanh song
hắn không để cho cái “bẫy người” dưới đống tuyết kia có một mảy may cơ
hội. Trong chốc lát, hắn đã tới bên cạnh Lỗ Nhất Khí.

Lỗ Nhất Khí trong lòng rất phấn chấn, song vẻ mặt cậu vẫn không chút

thay đổi. Cậu hạ thấp giọng, lời nói trở lại ôn hoà:

- Trao đổi đã xong, đi đi!

Đống tuyết nhấp nhô lên xuống một lát, có lẽ gã cao thủ nấp trong đó

đang hít thở sâu. Đột nhiên, đống tuyết vỡ tung, tấm vải choàng đen bay
vụt lên cao, cuốn theo hoa tuyết bay tán loạn mù trời. Nhờ sự yểm hộ của
màn hoa tuyết, một cái bóng màu xám xẹt qua như bóng ma, biến mất bên
ngoài cánh cổng.

Thân thủ của người này còn nhanh hơn cả gã hộ pháp khi nãy. Cho dù

hắn không hất tung màn tuyết để che chắn, cũng khó mà nhìn rõ được hình
dáng và diện mạo của hắn.

Lỗ Nhất Khí quệt mồ hôi trên trán, trong lòng kêu thầm “may quá!”.

May là vì bản thân đã kịp thời nhận ra kế hoạch của hắn, để chủ động gây
áp lực đến tâm lý, khiến cho hắn nội tâm rối loạn. Nếu không, chiêu mạo
hiểm này của cậu còn lâu mới có thể thành công.

Kỳ thực, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn nữa mà bản thân Lỗ

Nhất Khí cũng chưa nhận thức được rõ ràng, đó chính là trên cơ thể cậu có
một loại khí tướng, một loại khí thế đặc biệt. Khí tướng, khí thế này, lão mù
cảm nhận được, Quỷ Nhãn Tam cảm nhận được, cao thủ của đối phương lại
càng có thể cảm nhận được, kể cả gã hộ pháp khi nãy. Công lực của họ
vượt xa lão mù và Quỷ Nhãn Tam, cảm giác chắc chắn cũng nhạy bén hơn
gấp nhiều lần. Bởi vậy, sự hoảng loạn và run sợ của họ đều là do bị bức
bách và chấn động trước trường khí của cậu.

Quỷ Nhãn Tam chỉ thấy một mình Lỗ Nhất Khí trở ra, thì ngạc nhiên hỏi:

- Bác cậu đâu?

- Ra khỏi đây đã rồi nói sau!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.