LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 325

Lão mù giơ cao chiếc gậy, rồi đập mạnh xuống càng xe, một tiếng “cách”

vang lên, còn vang hơn cả tiếng quất roi da của thợ đánh xe, nghe giòn giã
như tiếng súng nổ.

Con ngựa bèn phóng nhanh hơn bằng bước nhỏ. Nó đã phải chạy quá xa,

quá lâu, bây giờ cũng không còn đủ sức lực để tung vó phi nước đại như
trước nữa.

Quỷ Nhãn Tam khoác trên mình tấm áo kép ngắn màu xanh thẫm lót da

dê, chống hai tay lên sàn xe, dịch mông di chuyển đến bên cạnh lão mù.
Hắn ngồi quay lưng lại phía lão, mắt nhìn chằm chằm vào Lỗ Nhất Khí
đang như bị cuộn lụa thôi miên.

Hoa tuyết lọt vào mui xe, rơi vào sau gáy Quỷ Nhãn Tam, khiến hắn như

choàng tỉnh:

- Đuổi theo chúng ta? – Quỷ Nhãn Tam vẫn quay lưng về phía lão mù,

hỏi.

- Tám phần là vậy, ta nhận rõ đó là tiếng của chim ưng săn mỏ hoa

Trường Bạch. Tiếng gió thì không có gì đặc biệt, chỉ hơi lớn mà thôi! – Lão
mù vừa nói vừa tiếp tục gõ mạnh lên càng xe một cái.

- Chắc chắn là tiếng gió? Không phải là tiếng còi, tiếng tù và? – Dường

như Quỷ Nhãn Tam vẫn chưa thay đổi thói quen tranh cãi với lão mù.

- Ngươi có thể thổi còi, thổi tù và thành tiếng dài như vậy, vang vọng

như vậy không? Dù có là tiên gia luyện khí trong truyện thần quái, truyện
tiên hiệp cũng không có được cái hơi đấy! – Nói xong, lão mù nhe răng
cười tinh quái, trong nụ cười dường như có chút gì lành lạnh khó hiểu.

Quỷ Nhãn Tam không nói gì nữa, hắn không phản bác được lời lão mù.

Hắn chỉ rụt cổ lại, cái lành lạnh khó hiểu xuyên vào tận óc, khiến hai lông
mày hắn chau lại, không thể giãn ra.

Tiếng chim ưng tiếp tục vọng đến, dường như đã ở ngay trên đầu họ.

Tiếng gió vẫn không có gì thay đổi. Tuy xe ngựa đã tăng tốc, vẫn không thể
kéo giãn khoảng cách với kẻ truy đuổi ở phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.