LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 2 - Trang 234

Lỗ thiên liễu cởi bỏ bộ quần áo bông hoa lam bên ngoài, trên người chỉ

còn lại bộ quần áo trong màu lục sẫm. Đôi chân mang tất sợi bông đã giẫm
lên thành giếng, cô đứng vươn người, chuẩn bị nhảy thẳng xuống. Đây là
phương pháp chính xác, không phải nhảy bừa.

Nhớ năm xưa, trong một lần đi cùng cha ra ngoài tìm gỗ quý, khi đến

Thần Nông Giá(*), cô đã được một người thợ săn kỳ tài tên là Trác Bách
Thú dạy cho phương pháp này. Khi buộc phải tiến vào một nơi mình hoàn
toàn không biết hoặc vô cùng nguy hiểm, tuyệt đối không được từ từ tiến
vào, như vậy chưa biết chừng sẽ khiến cho quái thú hay những thứ đáng sợ
khác bên trong có thời gian chuẩn bị, bản thân vừa tiến vào sẽ lập tức bị tấn
công. Cần phải xông thẳng vào một cách bất ngờ, như vậy vào khoảnh khắc
đột nhập, đối thủ sẽ sợ hãi hoảng loạn, còn bản thân sẽ tận dụng thời khắc
đó để kịp quan sát mọi thứ xung quanh, nhanh chóng đưa ra quyết định tấn
công hay tẩu thoát.

(*) Là tên một khu rừng ở phía tây bắc tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc.

Lúc này, Ngũ Lang chợt nói khẽ, giọng kiên quyết:

- Để tôi!

Lỗ Thiên Liễu dùng ánh mắt cản anh ta lại. Trước ánh mắt ấy, sự kiên

quyết của Ngũ Lang đã biến thành một tiếng thở dài. Lỗ Thiên Liễu đã đưa
một chân vào trong giếng, nhưng rồi lại thu về. Cô ngoảnh đầu nhìn ông
Lục nãy giờ vẫn đứng quay lưng lại, dịu dàng nói khẽ:

- Tiên sinh, ông nhớ tự bảo trọng nhé!

Tiếp đó là một tiếng “Ùm!”

Kỳ thực âm thanh không hề lớn, chỉ là một tiếng vọng khẽ vẳng lên từ

dưới giếng. Ông Lục đứng trước cửa, đầu hơi ngẩng, mái tóc bạc trắng bay
lòa xòa trong gió lạnh, phần đỉnh đầu bị chiếc chuông Tử phong gọt mất
một mảng da lớn, trơ ra lớp thịt đỏ bầm. Tiếng va chạm giữa Lỗ Thiên Liễu
và mặt nước vừa vang lên, cũng là lúc cơ thể ông không còn gắng gượng
được nữa, toàn thân run lên lẩy bẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.