LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 158

18

“Tớ không chết vì bệnh sốt vàng da.” Lisette nói với Rebecca. “Người ta

đã nói lại với mẹ tớ và với công chứng viên như vậy, nhưng điều đó không
đúng.”

Rebecca gần như nín thở. Cuối cùng, Lisette cũng kể về việc mình đã trở

thành một hồn ma như thế nào.

Mùa hè đó, như Lisette kể, khi sắp đến sinh nhật lần thứ mười bảy của

cô, thì một đợt dịch sốt vàng da khác đã bất ngờ tấn công thành phố náo
nhiệt. Những đợt bùng phát bệnh đầu tiên được ghi nhận ở các xưởng đóng
tàu, và ngay sau đó đã lan rộng sang khu dân cư giáp ranh mà người ta gọi
là Khu vực của người Ireland. Không bao lâu sau, những người dân sống ở
khu đông đúc và giàu có hơn ở Hạt Garden cũng ngã bệnh.

Thời kỳ xảy ra dịch sốt, việc kinh doanh không được suôn sẻ và trường

học của Lisette phải đóng cửa, nhưng Lisette và mẹ mình đã chống chịu
được. Một hôm, khi cả hai mẹ con đang làm việc ở khu vực khách sảnh
chật chội trước nhà, vừa mới bắt đầu công việc với số đồ hồi môn cho cô
con gái của một gia đình Creole tận phía trên vùng Esplanade Ridge, thì
một bức thư nhắn được chuyển đến.

“Tớ chưa từng đọc bức thư đó, nhưng qua nét mặt của mẹ, tớ hiểu rằng

có chuyện gì đó rất xấu.” Lisette nói. Cô tạm dừng câu chuyện để cả hai
cùng băng qua phố Rampart, tránh cho Rebecca không bị va chạm vào ai.
“Và buổi tối ngày hôm đó, mẹ bảo tớ suy nghĩ về việc đi chăm sóc một
người đang ốm. Một người nào đấy đã rất tốt với gia đình tớ, và chỉ vừa
mới ngã bệnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.