LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 138

“Aurelia!” Dì Claudia gọi. “Cái con bé này ở đâu thế nhỉ?”

Aurelia đi vào bếp, trên tay ôm chặt Marilyn đang giãy giụa, hôn tới tấp

như mưa lên cái mặt nhỏ xíu của con mèo.

“Làm ơn bỏ con mèo đó xuống rồi rửa tay ngay đi.” Dì Claudia quát lớn.

Dì xúc những thìa to đầy ắp cơm trắng vào đĩa, hình như không để ý đến
những nhúm cơm rơi vãi trên mặt bàn. Đĩa cơm đầy ắp chẳng làm cho
Rebecca thấy hào hứng gì. Chưa bao giờ trong đời mình cô lại ăn cơm
nhiều đến thế. Lẽ ra cô nên đi cùng bố đến Trung Quốc thì hơn.

Tối thứ Hai hàng tuần, họ hay ăn cơm với một thứ nước xốt sền sệt - dì

Claudia gọi tất cả các loại nước xốt là “nước thịt” - làm từ đậu đỏ, trong đó
có những đoạn xúc-xích được tẩm ướp trông chẳng khác nào những hòn đá
trơn trượt trên sao Hỏa. Các tối khác họ ăn cơm với tôm, hoặc cơm nhồi
trong quả ớt xanh được nướng đen hay một thứ gần giống như vậy có tên là
su su. Thỉnh thoảng dì Claudia lại cho ăn món “cơm lem” thập cẩm, loáng
thoáng thịt băm trộn cùng một loại cá nào đó, hoặc là gà quay được mua từ
cửa hàng bách hóa. Thậm chí còn có cả món cơm đậu bắp - một món súp
dạng hầm sẫm màu trông thật khủng khiếp. Rất có khả năng món cơm sẽ
lại xuất hiện trong bữa tối nhân dịp lễ Tạ ơn vào thứ Năm tuần sau.

Tối nay dì Claudia xong việc ở Khu phố Pháp từ sớm nên dì có thời gian

để “đi chợ”, như dì nói với Rebecca, ở một siêu thị lớn dưới phố
Tchoupitoulas nằm bên bờ sông. Qua đống xoong nồi trên bếp, Rebecca
đoán là dì đang nấu món tôm Étouffée, một trong những món được chế
biến khá công phu của dì. Thực ra đây cũng là món ưa thích của Rebecca.
Nó gợi nhắc cô đến món tôm mà bố cô thi thoảng vẫn nấu.

Thế nhưng hóa ra món ăn tối nay lại là một món thập cẩm rất khó hiểu

gồm cá da trơn, ớt xanh, hành lá, và một ít cà chua hộp, đun sôi với nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.