LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 193

22

“Rebecca!” Aurelia thò đầu ra khỏi ô cửa sổ tầng trên, vẫy tay rối rít về

phía Rebecca. Cô nhận ra mình và Anton đang đứng trước ngôi nhà của gia
đình Claire. “Có chuyện gì mà ồn ào thế hả chị?”

“Chẳng có chuyện gì cả - đi ngủ đi!”

“Chị đi ngủ đi thì có.” Aurelia vặn lại. Khuôn mặt tròn vành vạnh của

Claire hiện ra trên ô cửa bên cạnh Aurelia. “Chị mới là người đi chơi khuya
nhé!”

Rebecca lấy điện thoại ra khỏi túi, vô tình làm rơi đôi tất của mình xuống

đất. Cô liếc nhìn điện thoại để xem giờ: họ có khoảng ba phút trước khi dì
Claudia ra ngoài hiên nhà đi đi lại lại và gọi cho cảnh sát.

“Mình phải đi rồi.” Cô nói với Anton.

Anton đưa bàn tay run rẩy vuốt mái tóc mình ngược ra sau, chau mày

nhìn xuống đất. Rebecca không hề muốn phải để cậu lại trên phố thế này.

“Ừ” là tất cả những gì cậu có thể đáp lại bằng giọng run run. Anton

dường như bị chấn động hoàn toàn trước những sự việc vừa xảy ra tại nhà
Bowman. Rebecca định quay gót bước đi: cô phải đi ngay bây giờ nếu
không muốn gặp rắc rối. Cô còn phải thay nốt đồ nữa - việc mà cô đã định
sẽ làm trong đám cây bụi ở vườn nhà Claire. Nhưng lúc này hình ảnh về
một dì Claudia đang giận dữ dường như chẳng còn đáng sợ đến thế nữa.
Không đáng sợ bằng câu chuyện mà Anton vừa mới kể cho cô nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.