LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 207

một việc đáng hồ hởi hơn rất nhiều, có vẻ như là vậy, so với việc nhảy cùng
với các cậu học sinh của trường St. Simeon’s.

“Có ai ở đây làm việc gì đó hữu ích vào cuối tuần không nhỉ?” Rebecca

hỏi Jessica - cô ta đang ngồi bên cạnh cô và đang trầm trồ ngắm nghía
những đồ dùng học tập mới của Amy. “Cậu biết đấy, như giúp đỡ dọn dẹp
những ngôi nhà bị ngập nước chẳng hạn?”

Amy vừa nhăn mũi khịt khịt như một con thỏ, vừa gõ gõ chiếc bút máy

có ba màu tía, lục và vàng kim lên mặt bàn.

“Tớ nghĩ là có đấy.” Jessica đáp kèm theo tiếng cười rúc rích dè dặt. Cô

ta không còn đeo kính nữa, ánh mắt cô ta lúc này có màu lam nhạt dị
thường. Cô ta hạ thấp giọng và nhoài người về phía trước. “Có lần tớ đã
thấy cô Hagar nhặt rác trong Công viên Thành phố. Bọn tớ nghĩ cô ấy chắc
đã bị buộc tội gì đấy và phải chịu hình phạt lao động công ích. Nhưng có
thể cô ấy chỉ, kiểu như, đang làm công việc tình nguyện gì đó thôi.”

“Jessica, cậu có thích quyển vở này hay không nào?” Giọng Amy kẻ cả.

Jessica ngồi thụt lại ngay lập tức, không nói thêm một lời nào nữa với
Rebecca. Và rồi chính cô Hagar - tóc đen, dáng thấp, đậm người, trong
chiếc áo vest kẻ ô li ti như mọi khi - bước vào lớp học, ôm cả chồng hồ sơ
tài liệu trên tay làm giấy tờ bay tứ tung. Cô Hagar là một trong những giáo
viên khó tính nhất trường Temple Mead, và theo suy nghĩ của Rebecca thì
hoàn toàn không thể có khả năng cô ấy là một tội phạm ngoài giờ làm việc
của mình.

“Thưa cô Hagar!” Rebecca giơ tay. “Cô có biết bất cứ một công việc tình

nguyện nào - như giúp đỡ xây dựng lại nhà cửa hay những việc khác tương
tự không ạ?”

Ở phía sau, Rebecca nghe tiếng Amy đang lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.