LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 230

“Hứ - chả ai còn mắc bệnh này nữa đâu. Nhiều khả năng là ung thư.”

“Có lẽ cô ta bị ma cà rồng cắn. Sao thế? Cũng chỉ là có khả năng xảy ra

như cô ta mắc bệnh hủi thôi mà.”

“Thực ra, tớ nghe nói là cô ta không được ổn định về mặt tinh thần.

Không, thật đấy! Cô ta hoàn toàn bị hoảng loạn tại bữa tiệc Giáng sinh của
nhà cô ta.”

“Tớ nghe nói mẹ cô ta đã phải tát vào mặt cô ta.”

“Hình như khi xe cứu thương đến để đưa cô ta đi, họ còn phải trói cô ta

lại đấy.”

“Làm sao mà cậu biết? Cậu đâu có ở đó!”

“Thôi nào. Tớ không có ở đó, cũng như tớ đâu có mặt để nghe Diễn văn

Gettysburg, nhưng tớ vẫn biết đó thôi.”

“Rebecca đã ở đó đấy.” Jessica lớn tiếng. Cô ta mỉm cười với Rebecca,

như thể cô ta rất vui mừng - chỉ một lần này - được tuyên bố về mối quan
hệ của họ.

“Chính xác đã xảy ra chuyện gì vậy?” Toàn bộ đám học sinh năm thứ hai

đổ dồn mọi sự chú ý về phía Rebecca.

“Ừm... không nhiều lắm.” Rebecca chẳng có bụng dạ nào cho cuộc hội

thoại này - cũng như cho món bánh pho-mát nướng mà cô đang ăn. Cô quá
lo lắng về bất cứ điều gì mình tiết lộ. Một điều mà Rebecca đã học được từ
cuộc chạm trán bất thình lình hôm trước với Anton: cô phải luôn giữ kín
miệng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.