LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 25

“Không sao.” Rebecca vừa nói xong đã chợt giật nảy mình khi Aurelia

nhảy bổ xuống đất rồi lao vụt ra khỏi phòng. Nhưng chỉ trong giây lát cô bé
đã quay trở lại, trong tay ôm gọn con mèo Marilyn vừa trở về an toàn sau
chuyến phiêu lưu trong nghĩa địa.

“Mẹ em sưu tầm những thứ này để bảo vệ gia đình khỏi những điều

xấu.” Aurelia giải thích, đưa cùi chỏ tay ra hiệu về phía bức tường. Rebecca
ngước mắt nhìn con búp bê vải có vẻ cuồng tín được treo trên một cành cây
khô. Con búp bê được làm từ những mảnh vải vụn cũ kỹ, treo ngay phía
trên tấm ván đầu giường, và điều tệ nhất là nó lại mang dáng dấp của một
thiên thần. “Đây là một sở thích lớn của mẹ em.”

“Chị nghĩ là chị cần được bảo vệ khỏi cái thứ này cơ.” Rebecca nói với

Aurelia. “Nhất là khi đêm hôm nhỡ nó rơi bộp xuống người chị. Chị tưởng
sở thích phải kiểu như sưu tầm tem, nuôi chuột lang hay thứ gì khác chứ?”

Ánh mắt Aurelia bừng sáng.

“Chị nuôi chuột lang ở New York à?” Cô bé hỏi, tay vuốt ve bộ lông

mềm mượt của Marilyn. Con mèo thích thú rên lên ư ử.

“Không, nhưng chị từng nuôi một con ếch.” Rebecca đáp.”Và hai con cá

vàng nữa, Leo và Orlando, nhưng chúng chẳng sống được lâu. Bố chị lại dị
ứng với mèo, và bố chị cũng nói thật tàn nhẫn nếu nuôi chó trong một căn
hộ chật chội như gia đình chị, nhất là khi cả ngày chẳng có ai ở nhà.”

“Bố chị là... chú Michael nhỉ!” Aurelia tư lự. “Và chị từng sống ở Đại lộ

phía Tây Công viên Trung tâm!”

“Chị vẫn đang sống ở đó - nhà chị hiện tại là ở đó. Chị chỉ ở đây trong

lúc bố chị đi vắng thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.