LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 302

và của vị chỉ huy - đang giảm tốc độ và chuẩn bị dừng lại. Lúc này cô cảm
thấy vô cùng bối rối đến mức không còn thấy mệt mỏi nữa, gió lạnh buốt
tạt vào mặt cô. Cô chỉ muốn rời khỏi chiếc xe này và muốn nói chuyện với
dì Claudia.

Rebecca buông rơi những chuỗi hạt cườm trong tay và thấy mừng khi

người cận vệ không còn làm phiền cô bằng cách tiếp tục đưa cho cô các
chuỗi hạt nữa.

“Chúng ta sắp dừng xe rồi, phải vậy không?” Cô hỏi anh ta. Không một

lời đáp. Khi Rebecca cố liếc nhìn sang bên, tất cả những gì cô có thể trông
thấy là một bức màn khổng lồ và rực rỡ của những chiếc lông vũ trang trí
trên đầu cô, đang phấp phới tung mình trong gió.

Chiếc máy kéo lại bắt đầu giảm tốc, mỗi bên chỉ còn lại một vị công tước

đang cưỡi trên lưng ngựa. Và rồi, trước sự ngạc nhiên của Rebecca, chiếc
xe tiếp tục rẽ ngoặt sang hướng Hạt Garden, xuôi theo một con đường
nhánh nhỏ hẹp tối om.

“Chúng ta đang đi đâu vậy?” Cô hỏi - vẫn không một câu trả lời. “Này?

Tại sao chúng ta...”

Một bàn tay đưa lên chặn ngang miệng cô, bóp chặt đến mức cô thấy khó

thở. Chuyện gì đang xảy ra thế này? Tên quái quỷ nào đang giữ đầu cô chặt
đến mức cô không tài nào cử động được nữa? Cô cựa quậy, cố hét lên, cố
gắng vùng ra, nhưng cô đã bị giữ chặt bởi bộ trang phục của mình, bởi sợi
dây thừng, bởi chiếc đai an toàn, và kẻ nào đó đang cố bắt cô phải im lặng.

Những ngôi nhà nằm trên con đường này đều tối thui và im ắng. Không

một bóng người. Tiếng vó ngựa phi lộc cộc trên mặt đường nhựa, những kẻ
cưỡi trên chúng còn không thèm quay lại nhìn Rebecca đến một lần. Từ
phía xa, cô có thể nghe thấy những tiếng trống và tiếng còi xe mơ hồ vẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.