LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 86

không thể diễn đạt cho mạch lạc. “Tôi vẫn nhìn thấy cô đấy thôi. Và người
ta không thể nào vô hình được. Điều đó là không thể.”

Lisette khẽ thở dài.

“Con người không vô hình.” Cô ta nói, tay vân vê một vết bẩn đã khô

cứng trên tà váy. “Ý tôi là những người còn sống. Chỉ có những hồn ma
mới vô hình thôi.”

Rebecca lắc đầu quầy quậy như thể đang cố giũ sạch nước ở trong tai

mình. Có cái gì đó đang đè chặn lên não cô thì phải, vì cô không thể nào
hiểu được điều Lisette nói.

“Vậy cô đang cố giải thích với tôi rằng cô là một hồn ma và thế nên cô

mới vô hình?”

Lisette gật đầu. Rebecca đặt tay lên bậc đá.

“Nhưng tôi không tin vào những hồn ma!” Cô phản bác. “Hay ít nhất

là... từ trước đến nay tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ đến điều đó. Hồn ma chỉ
là thứ xuất hiện trong... tôi không biết nữa, có lẽ là trong những câu chuyện
kinh dị, hay những bộ phim rùng rợn. Ma quỷ chỉ là thứ mà người ta cải
trang trong lễ Halloween. Cô không hề vô hình - Tôi có thể nhìn thấy cô!”

“Những hồn ma khác cũng có thể thấy chúng ta đấy.”

Rebecca không thể tin nổi vào tai mình.

“Chúa ơi.” Cô thều thào trong khi tim đập thình thịch. “Có lẽ nào... có lẽ

nào tôi là một hồn ma mà tôi không hề hay biết? Có phải tôi đã chết rồi
không? Đây là địa ngục ở New Orleans hay nơi nào khác?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.