LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 12

Bà nhìn Hạ trân trân, thật lâu sau mới lên tiếng :

- Con nói gì vậy Hạ ?

Hạ đến ngồi sát một bên, ngả đầu vào vai mẹ, giọng nói buồn buồn nhưng
chững chạc như người lớn :

- Mẹ đừng nghĩ con còn con nít nữa . Năm nay con đã mười tám tuổi rồi,
đâu còn nhỏ nhít nữa . Con đã biết suy nghĩ cho tương lai và hạnh phúc cả
đời mình, cũng như của mẹ và các em, dù có hy sinh một chút con cũng rất
vui . Mẹ nghĩ kỹ đi, nếu con ưng họ, mẹ sẽ có tiền trả nợ và có tiền cho các
em con ăn học thành tài, riêng phần con cũng sẽ học tiếp đến khi lấy bằng
đại học.

Con gái bà lớn thật rồi . Nó biết tính toán cho tương lai ngày mai của nó, và
của các em nó nữa . Bà rất mừng vì con biết suy nghĩ như vậy, nhưng bà
cũng rất lo vì bà đâu biết được gia đình họ thế nào, và người chồng tương
lai của nó ra sao . Ở đời, đâu có gì họ cho không mình bao giờ . Biết đâu số
tiền họ bỏ ra mà cái giá con mình phải trả gấp mấy lần như vậy, thì thà là
mẹ con bà chịu cực khổ nơi chốn quê nghèo mà mẹ con có nhau, chứ về
làm dâu làm vợ nhà giàu chắc gì được sướng tấm thân . Nghĩ đến đây, nước
mắt bà tuông rơi lã chã.

Hạ Ôm chầm lấy mẹ nghẹn ngào, nước mắt cũng rơi rơi...

Nhưng nếu từ chối thì tiền đâu trả nợ và tiền đâu cho các con ăn học ? Năm
nay Hạ đậu vào đại học cũng phải lên Sài Gòn để học... Lòng bà rối như tơ
vò không biết tính sao.

Qua bao ngày suy nghĩ thiệt hơn, bà bằng lòng gặp bạn để bàn tính theo
yêu cầu của con . Bà muốn gặp cha mẹ và cậu thanh niên sẽ là rể bà trong
tương lai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.