LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 165

- Ừm.

Hạ nghe như có 1 chút gì đó bồi hồi lao xao trong dạ. Một chút nhoi nhói
trong tim, 1 niềm vui len nhẹ vào hồn. Nhưng rồi gương mặt đang hớn hở
của cô lại xìu xuống như quả bóng xì hơi vì cô chợt nghĩ lời nói vừa rồi
cũng bình thường như lịch sự xã giao, chứ đâu phải sự qua ntâm lo lắng
dành riêng cho cô mà đã vội mừng. Nãy giờ Thiệu Dân theo dõi sự chuyển
biến trên gương mặt Hạ. Tự nhiên thấy cô đang vui vẻ giờ lại buồn hiu, anh
nghiêng tới nhìn vào mắt Hạ :

- Sao vậy ? Không thích ăn cơm với anh à ?

Hạ hơi cúi mặt, lúng túng :

- Không phải. Tại Hạ không thấy đói :

Thiệu Dân nhìn cô hồi lâu, rồi đứng dậy :

- Vậy anh lên phòng nghỉ đây.

Anh đi rồi, hạ lại hối hận. Nghĩ cũng tại mình, không biết tại sao lại nói
vậy, trong khi cô đang đói bụng muốn chết. Hạ tự trách mình tại sao không
chấp nhận sự quan tâm của anh dù là rất hiếm ? Tại tính đa nghi ăn sâu vào
trong tâm não, nên lúc nào cũng đề phòng anh, vì cô nghĩ anh là người cao
ngạo đời nào chịu hạ mình để nghĩ đến cộ Vậy mà giờ đây tim cô lại bắt
đầu biết rrung động khi đứng trước anh, biết đau khi nghe anh nói những
câu phủ nhận cay đắng, và biết trăn trở chờ đợi khi anh đi làm về muộn. Và
cô tự hỏi mình " như vậy có phải là tình yêu không ? " Và cô đã yêu anh rồi
sao ? Rồi cô tự trả lời " Làm sao không yêu khi mỗi ngày gần gũi, cận kề 1
người đàn ông tài hoa, lịch lãm như anh. Dù rằng với Hạ, anh rất lạnh lùng,
ít quan tâm, nhưng trái tim ngu ngốc của Hạ cứ như con thiêu thân gặp ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.