LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 288

- Lúc này mà anh còn đùa được . Em thấy về nước lần này, anh ấy lạ lắm.

Thiệu Dân chỉnh cô :

- Đến bây giờ mà em còn gọi chú ấy bằng anh ?

Hạ lúng túng :

- Tại em quen miệng chứ bộ.

Thiệu Dân gằn giọng :

- Chính vì chỗ quen miệng của em mới chết người ta, em nên sửa lại là vừa
rồi đó - Nói xong anh đứng dậy đi thẳng lên lầu.

Hạ ngơ ngác nhìn theo chẳng hiểu ất giáp gì . Mọi ngày cơm nước xong,
anh thường kéo Hạ về phòng nghỉ trưa, rủ rỉ chuyện vui buồn, chứ có đâu
lạnh lùng ngang xương như vậy . Hạ bực tức nên cũng không thèm theo
anh lên lầu mà bước thẳng ra sân, vẻ dùng dằng, miệng lẩm bẩm chì chiết :
"Người gì kỳ cục, tự nhiên giận người ta . Cho giận luôn không thèm năn nỉ
đâu mà ham ". Hạ ngồi xuống xích đu mặt bùng thụng dỗi hờn khi nhớ tới
thái độ Thiệu Dân lúc nãy . Gió thổi buồn buồn, ngồi chán, mỏi lưng Hạ
ngã nằm xuống, định chờ chừng nào Thiệu Dân đi làm cô mới lên phòng,
vậy mà ngủ quên lúc nào không hay . Đến khi cảm giác như bị ngộp thở,
Hạ mới mở choàng mắt, thì trước mặt cô bị nhòe đi, bởi khuôn mặt Thiệu
Dân dính khít, hơi thở ấm nồng, bờ môi anh đang siết lấy môi cô hôn mải
miết . Thật lâu sau, anh mới rời môi cô, lên giọng mắng yêu :

- Em đó ! Lúc này thấy anh cưng rồi hư lắm nghe . Nói động một chút là
giận hờn . Bữa nào anh đánh đòn cho biết tay.

Hạ cong môi thách thức :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.