LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 327

- Anh đã nói không sao rồi mà.

Phụng ấm ức quay bước ra ngoài, không quên liếc ngang qua Hạ.

Vọng Thường quay qua nhìn Hạ, rồi chỉ tay xuống ghế, giọng lơ là :

- Hạ ngồi xuống đây !

Hạ bước lại ngồi xuống ghế bên giường nhìn anh lo lắng.

- Anh nghe trong người khỏe chưa, có còn đau lắm không ?

Vọng Thường không nói chỉ hơi nhắm mắt gật đầu . Nhìn thấy mặt cô, anh
lại mềm lòng và hối hận vì thời gian qua anh đã đối xử tệ với cô . Hạ lại hỏi
một hơi, giọng gấp rút dồn dập như sợ anh đổi ý lại đuổi cô ra ngoài.

- Anh có ăn uống gì được không ? Tối có ngủ được không ? Chân anh có
thể chữa lành lại được không ?

Vừa hỏi câu sau cùng, Hạ chợt bụm miệng chờ phản ứng của anh, với ánh
mắt sợ sệt lo âu . Chính những cử chỉ hồn nhiên trong sáng ấy, cũng như
tính cách đơn giản thật thà đầy vụng dại ngây thơ của cô mà lúc đầu anh
muốn dang tay ra che chở, rồi từ đó dần dần mới phát sinh tình cảm, thứ
tình cảm ngọt ngào nhưng làm anh điêu đứng, đảo điên . Cho nên từ lúc
nằm viện đến nay, anh không muốn gặp cô, muốn dứt khoát một lần để
không còn vấn vương thương nhớ . Nghĩ vậy nhưng không biết có làm
được không mà mới vừa gặp lại, anh đã nghe bồi hồi xao xuyến . Cô đang
ngồi đó thật gần, nhưng cũng thật xa, trong tầm tay với nhưng với hoài
không tới . Anh nhắm mắt thở dài buồn bã, rồi anh cất tiếng lạnh lùng như
vô cảm :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.