doanh nghiệp này rất khác biệt so với American Can hoặc là
Continental Group, đây là các đơn vị cung cấp dòng sản phẩm bao bì
rộng lớn cộng với cả sản phẩm hộp. American và Continental đã đầu
tư mạnh cho nghiên cứu trên cơ sở nguyên vật liệu và các sản phẩm
mới.
Việc chọn lựa các công nghệ cụ thể trong chuỗi giá trị để tập trung
các nỗ lực nhằm phát triển chúng được điều hành bởi liên kết giữa
thay đổi công nghệ và lợi thế cạnh tranh. Doanh nghiệp cần tập trung
vào các công nghệ có tác động bền vững nhất đến chi phí hoặc khác
biệt hóa, một cách trực tiếp hoặc thông qua việc đáp ứng những kiểm
tra như đã trình bày ở phần trên. Những kiểm tra này cho phép doanh
nghiệp sắp loại những thay đổi công nghệ có thể đem lại lợi ích cạnh
tranh lớn nhất. Chi phí dành cho phát triển công nghệ cần được cân
đối với các lợi ích, cũng như với khả năng phát triển công nghệ có thể
đạt được.
Các doanh nghiệp thường phải đối mặt với việc chọn lựa giữa cố
gắng cải tiến một công nghệ đã sẵn có để thực hiện một hoạt động giá
trị và đầu tư cho một công nghệ mới. Ví dụ, trong ngành luyện nhôm,
một doanh nghiệp có thể tập trung cải tiến quy trình Hall – Heroult
hiện đang sử dụng, hoặc có thể nỗ lực để phát triển quy trình giảm
carbon bằng nhiệt. Các công nghệ có vẻ như đang dịch chuyển qua
một chu kỳ sống mà trong đó những cải tiến chủ chốt ban đầu đã dẫn
đường cho những bước phát triển hơn sau đó. Điều này có thể được
biện luận rằng lợi ích/chi phí cho việc lựa chọn gì và từ bỏ cái gì khác
nhằm cải tiến những công nghệ đã phát triển sẵn sẽ thấp hơn (mặc dù
có lẽ là sẽ chắc chắn hơn) khi phát triển các công nghệ mới mẻ hơn.
Tuy nhiên, có một giả định rất nguy hiểm rằng công nghệ sẽ tự nó
phát huy hết năng lực. Một công nghệ chỉ nên được xem là đã phát
triển khi đã đánh giá hết sức cẩn thận. Chẳng hạn như ngày nay đã