LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 396

Lúc mở mắt, hắn đã thấy mình đang nằm trong xà lim, trên nền xi măng.

Xà lim không có giường hay cái gì khác nữa. Chỉ là bốn bức tường và nền
xi măng lạnh lẽo, mà hắn đang nằm trên đó. Hắn đưa mắt nhìn quanh. Đã từ
lâu, hắn không hề nhìn gì cả, không nhìn lại hai tay hay nét mặt của chính
hắn. Hắn đưa tay lên sờ mặt, sờ môi hắn. Hắn thấy đúng là mặt hắn, môi
hắn nhưng sao chúng xa lạ đến thế. Trán, mắt, môi, má, ngực đều sưng vù
lên và nhức nhối không tưởng được. Sờ mắt trái, Boris thấy đã mù rồi. Thì
ra hắn thấy ánh sáng bên ngoài chỉ với một mắt phải thôi.

Trên tường xà lim, ai đã vẽ vào đấy mấy dấu thập tự và cái tên Iléana

Kostaky. Boris không thèm nhìn nữa. Hắn biết là nông dân vùng này bị tù
thường vẽ dấu thập tự lên tường.

Cửa xà lim mở, Boris cảm thấy bị nâng cao và đưa vào văn phòng cảnh

sát trưởng. Ông này đã lấy lại bình tĩnh, nhìn cách ăn mặc cũ kỹ của Boris.
Khăn choàng bẩn thỉu, ngón chân thò ra khỏi mũi giày đã há mồm. Râu tóc
không cạo, mình mẩy đầy máu, mắt trái đã hư, vết sẹo trên trán hình như
lớn và đỏ hơn.

- Nào nói lại đi, đồng chí... Boris Bodnariuk. Đúng là cái tên mà mày đã

chọn cho mày phải không?

- Vâng, đúng là tên tôi.

- Hừ, một cái tên lừng lẫy trong lịch sử đảng cộng sản. Đó là cái tên của

một vị nguyên bộ trưởng bộ chiến tranh, cái tên của một anh hùng đấu tranh
giai cấp, của một vị tướng lãnh Hồng quân. Một cái tên có trên khắp báo
chí. Có khó gì mà không tìm ra được một cái tên như thế. Chúng ta nên trở
về lại với sự việc thực tế hơn và giải quyết dần từng việc một thì hơn.

Boris thu hết tàn lực của mình. Hắn không nghĩ đến cá nhân hắn, hắn chỉ

cần làm sáng tỏ vụ nầy. Nên hắn chăm chú nghe.

- Lúc vừa mới đến đây, mày đã có khai nhiều điều, lập lại đi coi thử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.