LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 394

Trong bộ áo quần rách rưới, lần đầu tiên trong đời, Boris cảm thấy nhục nhã
hết chỗ nói. Cố bình tĩnh hắn nói :

- Tôi chỉ là nạn nhân của sự hiểu lầm. Tôi chính là Boris Bodnariuk và

tôi chỉ nói sự thật mà thôi.

Viên cảnh sát trưởng nhìn vào bức ảnh Boris trên một tờ báo cũ và so

sánh với nét mặt kẻ đối diện. Có nhiều nét giống nhau, nhưng chưa đủ để
chứng tỏ người nầy là Boris.

- Tao muốn mày nói thật, tao không muốn các ông chỉ huy của tao chê

cười. Hôm qua nói chuyện tao thấy mày không đến nổi chó má lắm. Mày
lại thông minh hơn nhiều đứa khác nữa. Mày hãy nói thật là tại sao mày tự
nhận là nguyên bộ trưởng bộ chiến tranh Boris Bodnariuk. Với mục đích gì
mày bày đặt ra chuyện giả danh này?

- Tôi khai thật mà.

- Nếu mày là Boris, Bucarest đã gởi máy bay đến đây kiếm mày, nhưng

Bucarest đã không gởi máy bay, xe hơi đến đây mà lại còn yêu cầu nhận
diện mày, mày hiểu chưa? Mày là ai? Một ông bộ trưởng dù là có tội cũng
vẫn được dẫn đến Bucarest hay Mạc tư khoa để lập biên bản. Nếu có tội
thật người ta sẽ treo cổ. Còn mày, người ta ra lệnh giữ mày lại đây để nhận
diện mày. Lệnh này không áp dụng cho một ông nguyên bộ trưởng được.
Tao chỉ muốn mày nói thật thôi.

Viên cảnh sát trưởng tiến đến gần Boris:

- Người ta cũng không cho tao áp đúng biện pháp gì đặc biệt với mày cả,

chỉ cho áp dụng biện pháp thông thường thôi.

- Nhưng các ông đã lầm, lầm to mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.